Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 602

Cập nhật lúc: 2025-05-03 07:24:57
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ trong phòng , Phó Nhiễm mệt mỏi dựa tường.

 

Ở lầu , Dập Dập sốt cao bớt, Tiêu quản gia đang ở trong bếp nấu một ít cháo loãng.Nhìn thấy Phó Nhiễm ở cầu thang, Thẩm Ninh từ ngoài bước , tay cầm chặt nắm cửa buông, trầm mặc trong chốc lát, đó : “Chờ Dập Dập hết sốt, sẽ mang thằng b

 

Phó Nhiễm gật đầu một cái.

 

“Còn nữa, cám ơn cô.”

 

Cô ngẩng đầu ánh mắt của Thẩm Ninh, bản cô còn lo xong, cũng tâm trạng an ủi khác, cô bước , hướng phòng ăn tới.

 

“Phó Nhiễm.” Thẩm Ninh gọi cô. “Thành Hữu ?”

 

“Cô cần lo lắng”. Cô đầu , dù cô vẫn còn đề phòng Thẩm Ninh, cô thể cho cô tình trạng hiện tại của .

 

Dập Dập ở trong phòng, kêu gào gặp , tựa hồ nó điểm gì đó đúng, bác sĩ từ trong phòng , : “Có thể do sợ hãi quá mức, hết tìm cách hạ sốt cho bé, đó kiểm tra tiếp.”

 

Thẩm Ninh nắm c.h.ặ.t t.a.y áo của bác sĩ: “Nó nặng , con việc gì chứ?”

 

“Bây giờ thể gì, mặc dù chấn thương bên ngoài, nhưng vẫn nên đề phòng, lát nữa sẽ kiểm tra .”

 

Phó Nhiễm bưng đĩa trái cây ngoài, cô một chút tổn thương nhưng rõ lắm, nhưng hiển nhiên nó cũng trở thành một bóng ma xóa nhòa trong lòng cô.

 

Thẩm Ninh sự áy náy trong lòng, lúc suy nghĩ gì nhiều, cũng quá quan tâm đến lời của Phó Nhiễm.

 

PHó Nhiễm đem đĩa trái cây đặt lên tủ cạnh giường, Thành Hữu đang ngủ, cả khô cằn, sắc mặt càng ngày càng kém.

 

Phó Nhiễm ngoài, trải qua chuyện của Dập Dập, cô dám ngoài một , dù là gần cỡ nào cũng tài xế vệ sĩ cùng

 

Đến bệnh viện, Phó Tụng Đình vẫn còn trong phòng bệnh, khi bác sĩ kiểm tra, bệnh tình của Phạm Nhàn khả quan cho lắm, bảo gia đình cần chuẩn thật tâm lý.

 

Bầu trời như sập đầu cô, Phó Nhiễm cả lạnh băng, bước như một cái xác hồn hành lang bệnh viện, bước chân như đạp bàn chông, cô bước khỏi bệnh viện như một con rối, ngẩng đẩu lên , mới trời tối .

 

Trở Y Vân thủ phủ, Dập Dập hết sốt , tinh thần lên ít, đang cầm máy bay đồ chơi chạy khắp phòng khách.

 

Minh Thành Hữu từ lầu xuống, Dập Dập chạy đụng cả đùi , bé ngẩng mặt lên thấy sắc mặt , hoảng sợ, vội vàng lui về phía .

 

Phó Nhiễm đang ôm bụng ở ghế sa-lon, Minh Thành Hữu lướt qua Dập Dập về phía cô: “Mới từ bệnh viện về ?”

 

“Vâng.”

 

Nhìn thần sắc của cô, Minh Thành Hữu liền tình trạng của Phạm Nhàn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-602.html.]

Thẩm Ninh dắt Dập Dập tới tước mặt hai , : “Bác sĩ Dập Dập còn gì đáng ngại nữa, may mắn là thằng bé khôi phục mau.”

 

“Không gì là ” Sắc mặt Phó Nhiễm như thả lỏng, ngoắc tay bảo Dập Dập tới, hỏi bé: “Đây là máy bay ?”

 

“Dạ , thưa dì, đây là chiến đấu cơ F11*, Dập Dập sẽ nó để đánh đuổi bọn ”. Cậu bé giơ món đồ chơi lên, thấy bụng Phó Nhiễm thật to, đưa tay tính sờ lên.

 

( *Máy bay tiêm kích (Hán Việt: tiêm kích cơ / chiến đấu cơ, tiếng Anh: Fighter aircraft, tiếng Pháp: Avion de chasse, tiếng Trung Quốc: 戰鬥機), còn gọi là máy bay u trục, là một loại máy bay chiến đấu trong quân chủng quân, thiết kế với mục đích chính là tác chiến chống các lực lượng quân của đối phương. Nhiệm vụ chính của quân tiêm kích là chiến.)

 

“Làm gì đó?”

 

Minh Thành Hữu hét to một tiếng, cho Dập Dập hoảng sợ mà rụt tay .

 

Phó Nhiễm thấy thế, nhẹ nhàng nó.

 

“Không .”

 

Cô đưa tay cầm lấy tay bé, Minh Thành Hữu bước nhanh lên ngăn động tác của cô.

 

“Sau nên cách xa bọn họ một chút.”

 

Thẩm Ninh khó chịu trong lòng, động tác của trẻ nhỏ uy h.i.ế.p gì, nhưng trong mắt Minh Thành Hữu, cũng trở thành đối tượng đề phòng.

 

“A, dì ơi, bụng dì thật to, bên trong sẽ một em trai nhỏ ?”

 

Phó Nhiễm nhướng mắt lên.

 

“Dập Dập là một em trai nhỏ ?”

 

Thấy hai chuyện, sắc mặt lúc mới thả lỏng, Thẩm Ninh đưa tay ôm lấy con.

 

“Bảo bảo ngoan nào, ngoài chơi một con.”

 

ghế đối diện, : “ sẽ mang Dập Dập rời .”

 

“Vẫn còn ở Nghênh An ?”

 

Thẩm Ninh nâng khóe môi, khổ sở : “Trừ nơi đó còn thể ?”

 

Phó Nhiễm đưa mắt xa xăm, Dập Dập đang quấn lấy Tiêu quản gia, trong lúc nhất thời, cho Tiêu quản gia dở khó dở , mặc cho bé ôm lấy chân bà. Minh Thành Hữu đưa mắt cảnh , liền nở nụ nhẹ.

 

Thẩm Ninh cũng toạc , theo lời Phó Nhiễm mà , ban đầu lựa chọn ở cùng một chỗ với Minh Thành Hữu, cũng ai ép buộc ai, nếu là tự nguyện, thì tư cách gì mà oán hận đây?

 

Mấy năm trôi qua, cô nghĩ về chuyện qua quá đơn giản, Thẩm Ninh như thấu hiểu , một việc, một nơi như Minh gia, như Minh Thành Hữu, chính là cấm địa của cô, nên chạm , khi cô kịp đụng tới lẽ tan xương nát thịt .

Loading...