Anh kéo cô tới cửa sổ sát đất, bên ngoài là ban công lớn, đưa mắt thể đến vô vàn cảnh . Phó Nhiễm theo Minh Thành Hữu tới hồ bơi, nơi một hành lang thông suốt thể qua, Phó Nhiễm bốn phía xung quanh. "Trở về thôi, nếu em đổi bộ y phục trở ."
"Sợ cái gì, hôm nay chỗ khác, bao hết ." Anh tới hồ bơi. "Sẽ bơi chứ?"
Chuyện điên cuồng như Phó Nhiễm sẽ . Cô ở bên cạnh ghế mây.
"Kỹ thuật của em , vẫn là ở bên cạnh xem thôi."
Anh đưa tay tháo khăn tắm đưa cho Phó Nhiễm.
Cô trợn mắt , gì đây chứ? Bơi khỏa ? Ông chồng điên cuồng.
Anh cảm thấy dáng của khôi phục tệ, đưa khăn tắm cho Phó Nhiễm xong đó tung nhảy hồ bơi, da thịt màu đồng nổi bật sắc gạch men màu trắng của bể bơi, bọt sóng b.ắ.n tung tóe. Sắc mặt Phó Nhiễm đỏ bừng, cũng khoa trương một chút nào, cô và ngoại trừ một chiếc khăn tắm quấn bên ngoài , bên trong đều mặc gì.
Dáng mạnh mẽ bơi qua, lộn trở , bọt nước văng lên rơi bên chân Phó Nhiễm, cảnh tượng xuân sắc , thật là khiến chịu nổi. Phó Nhiễm qua quanh, chỉ sợ chú ý sẽ xông tới, cô vội vàng đem chiếc khăn tắm của khoác lên vai , đang ngập tràn hăng hái, tới bơi ngửa, ánh mắt Phó Nhiễm nơi nào đó, cảm thấy m.á.u xông lên. Mặc dù là xem qua, cũng sờ qua , nhưng mức độ kích thích thật nhỏ.
Roạt!
Cánh tay Phó Nhiễm ngăn ở mắt. Bọt nước văng lên ướt chân cô. Anh nhảy lên khỏi mặt nước, hai tay chống thành bờ. "Xuống đây ."
Phó Nhiễm lui về phía , nhưng ngờ cầm mắt cá chân, lòng bàn chân trượt một cái, thuận thế ôm cô trong bể bơi. "Biết bơi ?"
Cô ở trong bể bơi, nước gợn sóng đánh tới, giống như một đôi tay trêu chọc ở ngực.
"Anh dạy cho em." Anh khỏi thanh minh, hăng hái vượt qua, đôi tay Phó Nhiễm vòng ôm chặt cổ . "Em sẽ b"
"Bơi một vòng chứ?"
"Anh quấn khăn chứ?"
Anh cúi đầu cảnh tượng hở hang ở nước của chằm chằm. "Như ?"
Phó Nhiễm đưa tay véo một cái n.g.ự.c . "Bộ dáng như chỉ thể em xem, còn bán thịt ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-645.html.]
Những lời tự nhiên cho tâm tình của đàn ông sung sướng, kéo Phó Nhiễm trong n.g.ự.c đó hướng thềm đá, nước nhấp nhô qua thắt lưng, Phó Nhiễm chống khuỷu tay mép bờ. "Trở về phòng ."
"Không trở về." Anh cũng dứt khoát trả lời.
Ngón tay khẽ lướt qua lướt phần lưng cô, xem món nợ là hết , kéo đôi tay cô cao lên, để một cánh tay vòng qua Phó Nhiễm. "Chúng con gái ."
"Qua hai năm ." Phó Nhiễm khăng khăng. "Lại , sinh trai gái thể tính ?"
"Đương nhiên là quyết định, tin thử một chút xem."
Phó Nhiễm ôm trở về phòng, hai phòng tắm tắm rửa xong, bên ngoài mới lên đèn, Phó Nhiễm ở cửa sổ, dòng qua đường.
"Có lúc thật đúng là hâm mộ những phía , thể ngoài dạo phố với yêu một chút, trúng cái gì liền mua cái đó, cuộc sống cũng thật đơn giản, thật ."
Anh ôm chặt cô từ phía . "Vậy chúng cũng xuống?"
Cô lắc đầu. "Để thôi."
Anh buông tay đó cầm y phục đặt ở bên cạnh lên bắt đầu mặc , mặc quần với Phó Nhiễm. "Muốn thì , chuyện gì cũng trải qua suy nghĩ kỹ, sẽ chuyện gì thể thành."
Phó Nhiễm vẫn quấn tấm khăn tắm, xoay thấy Minh Thành Hữu mang giày. "Lo lắng cái gì, ."
"Không , sẽ nhận ."
"Hôm nay Chủ nhật, nhiều như , cũng là đường dành riêng cho bộ, ai cũng chúng ."
Anh đưa quần áo của cô cho cô. Phó Nhiễm do dự một chút, đó sắc trời bên ngoài quả thật chút động lòng. Cô kéo rèm cửa sổ lên, bắt đầu quần áo. Anh đưa tay cầm lấy dây áo lót, đó cài cho cô cẩn thận.
Hai khách sạn, Phó Nhiễm tới cửa hàng mặt mua một chiếc áo màu xanh da trời thẫm màu, đeo mũ lên đeo kính cửa, đúng là ai thể nhận . Anh ôm vai của cô, Phó Nhiễm đưa tay ôm vòng qua thắt lưng của , trong cửa hàng hai bên đường ít , giữa phố là một cây cột cao bảy - tám mét, phía trang trí nhiều ngọn đèn nhỏ, những hoa văn hình đồng tiền mang ngụ ý Phú Quý Cát Tường. Phó Nhiễm chỉ chỗ cao nhất. "Phía là đồng tiền lớn nhất, là một vị lãnh đạo của Nghênh An tự đặt lên."
"Vậy ?" Người đàn ông xem thường. "Anh rõ là ai."
"Chẳng lẽ là ?"
Người đàn ông chỉ chỉ lên bầu trời. Phó Nhiễm ngắm , hiểu .