Giữa hai lông mày tràn ngập sự lo lắng, Phó Nhiễm . “Nhị ca, cổ phiếu của chúng dường như đang cố ý mua , xem .” Phó Nhiễm đưa tay chỉ máy tính. “ Đợi đến lúc họ mua một khoản, em sợ đến lúc đó MR sẽ gặp nguy hiểm.”
“Anh tới gặp em cũng vì chuyện .” Khuôn mặt Minh Vanh sầu não. “Tiểu Nhiễm, mắt trong công ty đủ lượng vốn lưu động, mà MR sụp đổ cũng ít.”
Trên mặt Phó Nhiễm biểu hiện gì, nhưng trong lòng hết sức lo lắng.
Đi tới biệt thự, xa xa thấy một đàn ông đang bên cạnh bờ hồ, đang cầm cần câu cá. Phó Nhiễm cất bước tới, sóng gợn lăn tăn mặt nước, nổi bật màu xanh lam của hồ nước, nước trong hồ trong suốt thấy đáy, đừng là cá, ngay cả một bóng qua cũng thể thấy .
Phó Nhiễm bước nhẹ nhàng, tay đang cầm cần câu, nhưng nhắm mắt dưỡng thần, cô bên cạnh , đặt tay lên vai , đưa tay cầm lấy mu bàn tay cô. “Em
“Câu cá ?”
“Không là em mắc câu ?”
Phó Nhiễm bên cạnh , xô cá bên cạnh cũng con nào, thấy cô bên cạnh , ôm lấy hai vai cô. “Mọi việc nên gấp gáp, tới phút cuối cùng thì chúng thể kết quả.”
Ánh mắt cô ảm đạm, nguy cơ của MR, chỉ sợ là cô tránh cũng . cô cũng với , cần tĩnh dưỡng, nên tới các vấn đề rắc rối, nhất là tiền bạc. Phó Nhiễm ôm lấy cánh tay của , đầu gối lên vai , trong lòng yên tĩnh trong chốc lát, từ từ lắng đọng .
Cảnh tượng trong mắt biến chuyển, cô thấy ánh đèn sáng, lồng n.g.ự.c trần trụi đang kề ngay mắt cô, đưa tay vỗ vỗ mặt cô. “Hôm nay gì mà như mất hồn ?”
Nghe câu hỏi của , nhưng tâm trí cô vẫn dừng chuyện của công ty. Phó Nhiễm hồi hồn, cảm thấy tư thế của chút thoải mái, điều chỉnh , cảm thấy phần phía của cứng cáp, lúc trong đầu cô nghĩ đến chuyện khác, đưa tay giữ mặt cô, buộc cô thẳng mắt .
Dục tính tan biến , cô ngả đầu vai , tay đang mân mê cánh tay cô. “Có em chuyện gì giấu ?”
Phó Nhiễm đưa tay ôm chặt thắt lưng của . “Không .” Cô tiếp. “Chuyện của Hãn Hãn chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-662.html.]
“Ừ.” Anh đáp nhẹ.
Phó Nhiễm thấy gì, cũng lên tiếng, chẳng qua là thấy nắm bả vai cô chặt hơn.
Bên trong phong việc của MR.
Phó Nhiễm cảm thấy mệt mỏi, trong hòng máy lạnh vẫn duy trì ở nhiệt độ định, nhưng cô cảm giác hít thở thông, tựa như một đôi mắt cô chằm chằm, như thấu cô.
Thư ký Nghê mang nóng cho cô. “Tổng giám đốc, cô chứ?”
Phó Nhiễm khoát khoát tay, mấy ngày nay dày cô khó chịu, nhưng dường như cho cô thời gian thích ứng, cơ hồ mỗi ngày đều tìm đến cô.
“Chúng thấy sự phát triển của MR, chứ khác kìm chặt thế , nhưng nếu như tổng giám đốc cách giải quyết , vẫn với câu , hi vọng cô sớm rút lui, để tránh cho việc MR tổn hại nặng nề.”
Phó Nhiễm hớp một ngụm đắng, trong xã hội còn thật nhiều nhân cơ hội khác gặp nạn mà bỏ đá xuống giếng.
“Bây giờ rõ đối phương là địch bạn, câu của cô, sợ rằng còn quá sớm?”
“Thế cục rõ ràng như , chẳng lẽ chờ đợi đến báo cáo cuối ngày mới thể ? Nếu thể an mà vượt qua, trừ phi mặt trời mọc ở hướng Tây.”
Bàn tay Phó Nhiễm đặt đầu gối nắm chặt thành quyền, thương trường như chiến trường, chỉ sợ khác lừa gạt, chỉ cần sơ sẩy một chút, sẽ cắn nuốt một cách tàn nhẫn.
Phó Nhiễm đưa tay về phía máy tính, rõ kết cục định, cô lên, bên cạnh truyền đến tiếng kinh hô của Hàn Tuyển. “Tổng giám đốc.”
Tinh thần hoảng loạn của cô bỗng chốc phục hồi trở , Phó Nhiễm đưa mắt Hàn Tuyển.
“Giá cổ phiếu tăng, từ lúc mới bắt đầu đây là điểm cao nhất, mấy ngày quả ôm mộng cho MR suy sụp, đợi đến thời điểm mấu chốt, tiến công ty, t