Lý Vận Linh chờ bên ngoài, thấy lâu mà Hãn Hãn vẫn bế , lòng nóng như lửa đốt, mơ hồ cảm thấy bất an.
Y tá bế Hãn Hãn phòng sát bên, mở một cánh cửa sang phòng siêu âm, cô lướt qua đó sang một khác rời .
Phó Nhiễm lo lắng chờ ở góc hành lang, y tá đầu còn thể thấy bóng dáng Lý Vận Linh ở ngoài cửa xung quanh, cô ôm chặt Hãn Hãn chỗ hẹn với Phó Nhiễm.
Nhìn thấy bóng dáng nhoỏ bé thuộc , Phó Nhiễm nhanh chóng tiến đến bên y tá đưa tay bế con. "
Y tá sang Lý Vận Linh cách đó xa. "Mẹ con cô nhanh chóng rời , thấy bà lợi hại."
"Cám ơn cô." Hai tay Phó Nhiễm ôm chặt Hãn Hãn. "Như sẽ gây rắc rối cho cô? Cô yên tâm, sẽ cố gắng xử lý chuyện thật ."
"Không việc gì." Y tá xua tay. "Cô cũng là bạn của Mộ Mộ mà, hơn nữa phân công đến bệnh viện khác, hôm nay là tới thủ tục, về bà tìm cũng sẽ thấy ."
Y tá dẫn đường. "Đi theo , đừng thang máy."
"Cám ơn cô."
Lý Vận Linh nghĩ điều gì đó thích hợp, Tiêu quản gia tìm, mới đầu bên trong cho bà , náo loạn thật lâu mới , nhưng tìm hoài vẫn thấy bóng dáng Hãn Hãn .
Lý Vận Linh tức giận đến mức té xỉu, Tiêu quản gia liền nghĩ . "Chắc chắn là thiếu phu nhân, hẳn là xa, phu nhân, chúng mau tìm ?"
Phó Nhiễm ôm Hãn Hãn xuống lầu, cô mệt thở hồng hộc, hai cánh tay như rớt , tim đập thật nhanh như nhảy khỏi lồng ngực, bước chân phát tiếng vang dồn dập, bàn tay cô nắm chặt góc áo Hãn Hãn. Đứa nhỏ giống như là , nghiêng đầu sang cọ cọ má Phó Nhiễm, đôi mắt cô ướt át. "Hãn Hãn ngoan."
Không qua mấy tầng lầu, lưng Phó Nhiễm dựa vách tường thở dốc, mặt tường lạnh lẽo như thuận theo m.á.u truyền trong cơ thể, cô đẩy cửa ngoài.
La Văn Anh từ trong phòng , Minh Tranh dậy. "Không việc gì chứ?"
Cô lắc đầu. "Bệnh gì?" Anh hỏi.
La Văn Anh thôi, tay còn ôm lấy bụng. "Không việc gì, chỉ là cảm lạnh
Đột nhiên một bóng dáng lảo đảo tới, La Văn Anh ở bên ngoài đụng , bước chân lảo đảo, sắc mặt Minh Tranh lạnh , Phó Nhiễm vội vàng xin .
"Tiểu Nhiễm?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-668.html.]
Phó Nhiễm giọng quen thuộc liền dừng , trong mắt tràn đầy lo lắng cùng vội vàng, thấy hai mới yên tâm một chút. "Ca ca, Văn Anh."
Cô định hỏi bọn họ bệnh viện, ngẩng đầu đến hai chữ phụ khoa, Phó Nhiễm nhíu mi, nếu là khoa sản là cùng Minh Tranh, cái ...
"Văn Anh, chị mang thai ? Chúc mừng!"
La Văn Anh giật , thần sắc Minh Tranh mờ mịt, nghĩ , hai hai , tầm mắt Minh Tranh xuống bụng La Văn Anh.
La Văn Anh lật đật xua tay. "Không , chỉ là chút thoải mái nên khám xem ."
Minh Tranh cũng giấu hổ. "Tiểu Nhiễm, tại em ở đây?"
Phó Nhiễm đem Hãn Hãn đang trong lòng đổi tay. "Hôm nay là ngày tiêm phòng của Hãn Hãn, em..."
Minh Tranh ngẩng đầu xung quanh. "Em một ?"
Phó Nhiễm cũng trả lời câu hỏi. "Em về , ở nhà còn việc."
"Cùng , nhân tiện đưa em về luôn." Minh Tranh xong, bước về phía .
Thân thể La Văn Anh khoẻ, Phó Nhiễm định từ chối, Minh Tranh bước lấy thuốc .
"Văn Anh, chị thoải mái
"Kinh nguyệt còn một tuần nữa mới đến, nhưng bụng đau, bác sĩ do uống nhiều rượu, ăn đồ ăn lạnh, uống thuốc vài ngày sẽ ."
Khi hai tới đại sảnh, Minh Tranh lấy thuốc xong xe chờ. Phó Nhiễm lo lắng xung quanh, sợ Lý Vận Linh đột nhiên xuất hiện.
"Sao cô đưa Hãn Hãn tiêm phòng, lái xe cùng chị Nguyệt ?"
Phó Nhiễm cùng La Văn Anh một một đến cửa bệnh viện, Phó Nhiễm cũng nên như thế nào. "Hôm nay xảy chút chuyện ngoài ý ."
Lời còn dứt, giọng Tiêu quản vang lưng. "Phu nhân, xem, là thiếu phu nhân!”
Phó Nhiễm cũng đầu , ôm lấy Hãn Hãn rời , La Văn Anh vội vàng chạy theo.
Lý Vận Linh đuổi theo, Phó Nhiễm xoay . "Mẹ, nơi là bệnh viện."