Thời điểm lời , sắc mặt ở đây lạnh , khóe mắt híp . Phó Nhiễm đè tay . “Không nên uống rượu.”
“Không .” Minh Thành Hữu gạt tay cô . “Hiếm khi chuyện vui thế .”
Lý Vận Linh rửa mặt, quẩn áo khác, tinh thần của bà tệ, nhưng khi lời Thành Hữu , trái tim bà tránh khỏi đau đớn.
Minh Tranh đôi khi vài lời với Minh Vanh, Phó Nhiễm cũng đoán ý đồ khi mở tiệc của Minh Thành Hữu, cô rót cho một ly rượu đỏ, đẩy cái ghế , cầm ly rượu lên mời Minh Tranh. “Mời .”
Minh Tranh ngẩng đẩu lên, bất ngờ.
Minh Thành Hữu đưa mắt theo động tác của Phó Nhiễm, lên mặt cô.
“Anh, mấy ngày nay em cám ơn .” Phó Nhiễm , đợi cho Thành Hữu tiến lên, để hai em chuyện. “Mặc dù , nhưng em vụng trộm để một hạng mục cho MR, để cho MR thể vượt qua cửa ải khó khăn . Hào Khôn cùng MR vốn nên chung một nhà, em mời ly , hi vọng hai nhà chúng về cơ hội hợp tác. Em tin rằng đây cũng là ước nguyện của cha.”
Minh Tranh bưng ly rượu lên, chạm ly với cô, ánh mắt về Minh Thành Hữu, hai cũng lên tiếng, Minh Thành Hữu kéo cô trở ghế .
Cuối cùng, Lý Vận Linh cũng cảm thấy vui mừng. Lý Tắc Cần im, lời nào. Lý Sâm gắp thức ăn cho Vưu Dữu, Minh Thành Hữu đưa tay chống cằm, khóe mắt mỉm . “Sâm tử, ngờ em đối xử với vợ cũng thật .”
Minh Thành Hữu dịu dàng, nụ gần như vô hại, Lý Tắc Cần thấy tâm tình tệ, cũng buông lỏng tâm xuống.
Bỗng nhiên, mở miệng . “ Ngày một hạng mục, MR trúng, thế nào rơi tay của , cháu vẫn còn nhớ kỹ.”
Trong lòng Lý Tắc Cần hồi hộp, ban đầu ông dùng ít chiêu trò để đoạt hạng mục đó, vì nghĩ Thành Hữu ở đây nên sẽ gặp rắc rối gì. Lý Vận Linh ngẩng đầu Minh Thành Hữu, ý chuyện giúp em bà.
“Thành Hữu, chỉ là một hạng mục thôi ? Bây giờ nhất con nên nghỉ ngơi.”
“Mẹ, thế là đúng .” Minh Thành Hữu duỗi tay , cảm thấy bước đến.
“ Dù chỉ một hạng mục, nhưng MR là tâm huyết của con, câu là em mà con tính toán, tính toán tranh giành chuyện gì với cháu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-676.html.]
Theo thái độ của Minh Thành Hữu, mà rõ thì nhất quyết buông tha. Phó Nhiễm gắp thức ăn chén của , cô thèm quan tâm chuyện xung quanh, chỉ cần an no bụng là .
“Từ nhở đến lớn, tính cách của cháu, cho ai, ai cũng ngăn . nếu ngang ngạnh đoạt , dù tranh đoạt tới sứt đầu mẻ trán cháu cũng đoạt , bây giờ đây?”
Phó Nhiễm ngừng nhai thức ăn, câu thật là lời thật lòng của .
Sắc mặt Lý Tắc Cần cực kỳ khó coi. “Vậy ý của cháu là, đem hạng mục tặng cho cháu, Thành Hữu, vì hạng mục , vay ngân hàng ít tiền, hợp đồng cũng ký, thể coi như trò đùa?”
“Không tặng, mà là trả .” Minh Thành Hữu .
Chiếc đũa trong tay Lý Sâm rơi xuống.
Minh Vanh cùng Minh Tranh tham dự chuyện .
Bà Lý gấp đến độ ngừng hướng ánh mắt sang Lý Vận Linh nhờ sự giúp đỡ, Lý Vận Linh cầm cổ tay Minh Thành Hữu. “Thành Hữu, chúng là một nhà, hà vì cái hạng mục mà bất hòa với .”
Minh Thành Hữu chằm chằm ngón tay đ nhẫn ngọc của Lý Vận Linh, ngẩng đầu lên. “Mẹ, Lý gia là Lý gia, con là con, chỉ sợ trong mắt chỉ xem con là con riêng mà thôi.”
Đây là ba chữ kiêng kỵ nhất, mà Minh Thành Hữu tự nhiên.
Lý Vận Linh vội vàng tiếp. “ Làm thể như thế , luôn đối xử với con cơ mà.”
Minh Thành Hữu giống như câu chuyện , Minh Tranh cũng nâng tầm mắt lên.
“Mẹ.” Anh bưng một ly rượu lên mặt Lý Vận Linh.
“Con sống, mới coi con là con trai đúng ? nếu con c.h.ế.t , còn là lợi ích lớn với Minh gia, Phó Nhiễm là vợ của con, Hãn Hãn là con của con, con trở về với vợ con, nếu , vợ von của con sẽ khi dễ ? Muốn một kết quả xét nghiệm ADN, Hãn Hãn còn nhỏ như , chẳng lẽ những thứ đó gây tổn thương như thế nào với nó? Còn …”
Minh Thành Hữu về phía Lý Tắc Cần. “ giữ các , các gì? Có còn nhớ tới tình , cần gì vì cái hạng mục cỏn con mà bất hòa.”
Hốc mắt Lý Vận Linh ướt át, khóe miệng run rẩy, thể gì.