Hốc mắt Lý Vận Linh ướt át, khóe miệng run rẩy, gì.
Minh Thành Hữu bưng ly rượu lên, một uống cạn chất lỏng màu đỏ trong ly. Trong mắt Phó Nhiễm hiện lên sự lo lắng, Lý Vận Linh nắm c.h.ặ.t t.a.y đặt đầu gối. “Thành Hữu, là mang Hãn Hãn xét nghiệm ADN, là suy nghĩ cho Minh gia, lúc đó tin tức về Tiểu Nhiễm ít con vẫn còn sống, thể Hãn Hãn trông chừng MR, con nên trách , gì nữa. hạng mục của con, đang tiến hành những bước đầu, Thành Hữu, hi vọng con thể bỏ qua chuyện .”
Bà Lý bên cạnh Vưu Dữu, bà đưa chân đá chân Vưu Dữu.
Ánh mắt Phó Nhiễm lơ đãng liếc qua Vưu Dữu, Vưu Dữu khẩn trương nắm chặt chiếc đũa, hiện tại Minh Thành Hữu đang gây chuyện, ai mà xông tới sẽ vạ lây, cô nào dám chen ngang .
Bà Lý thấy cô cúi thấp đầu, nhấn mạnh chân. “ Sao cô chuyện?”
Vưu Dữu buông chiếc đũa trong tay, nhưng gì. “Chị, mang Hãn Hãn tới đây?”
Phó Nhiễm đang uống nước, liền mở miệng . “Việc nhà chị Nguyệt lo , hôm nào rãnh em tới Y Vân thủ phủ mà chơi.”
Phó Nhiễm quét mắt qua bà Lý, thấy mặt bà khó coi, cô cầm đũa lên, gắp thức ăn cho Vưu Dữu. “Bọn họ là đàn ông, chuyện trọng đại, chúng hiểu, chỉ cần ăn no là .”
Vưu Dữu , càng mở miệng .
Ngón tay Minh Thành Hữu gõ nhẹ mép chén, ngẩng đầu lên chống ánh mắt của Lý Vận Linh, môi mỏng bật hai chữ. “Không .”
Phó Nhiễm chút bối rối, dù bọn họ chuyện, cô cũng đặt trong lòng, nhưng Lý Vận Linh luôn miệng yêu cầu nọ, mong chờ đồng ý.
chuyện lúc , bỏ qua cũng .
Sắc mặt Lý Tắc Cần đổi liên tục. “Thành Hữu, cháu như thế nào?”
“MR của cháu, mang thế nào thì trả thế đó.” Minh Thành Hữu chuyện vẫn nể mặt ai.
Khóe miệng Lý Tắc Cần run rẩy, nhẹ nhàng. “Cái , đều giao cho Sâm tử phụ trách, nếu cháu , thì cháu với Sâm nhi thương lượng với .”
Lý Sâm hớp một ngụm rượu, khuôn mặt trẻ tuổi hiện lên vẻ trầm hơn so với bạn cùng lứa, Lý Tắc Cần cũng tình cảm giữa Thành Hữu và Lý Sâm, Lý Vận Linh một bên khuyên giải, ánh mắt Thành Hữu thẳng tới Lý Sâm. “ Sâm tử, chuyện em thấy thế nào?”
Lý Sâm bình tĩnh. “Nếu là của MR, em đồng ý trả cho .”
“Được.” Minh Thành Hữu gật đầu. “Rất .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-677.html.]
Lý Tắc Cần bực tức tiếng. “Sâm nhi, con con đang gì ?”
Lý Sâm chuyển mắt , lời nào.
“Hiện tại trả , tiền vốn vay ngân hàng thì như thế nào? Con công ty tổn thất bao nhiêu ? Có thể tán gia bại sản luôn đó.”
Bà Lý vội vàng chen miệng. “Thành Hữu, cần gì náo loạn lên thế?”
Minh Thành Hữu nhếch môi lên, như , khóe miệng cong lên nhưng một từ nào.
Lý Tắc Cần yên. “ Cái coi là hạng mục của MR, nhưng luật pháp nào quy định thể nhận ? Thành Hữu, nhất định rõ chuyện , hai bên đối mặt , để xem xem MR và Lý gia, ai bản lãnh hơn?”
Ở bàn bên cạnh ít sang, Lý Vận Linh giận tái mặt. “Tắc Cần, gì thì , mau xuống.”
Lý Tắc Cần kéo , bực hất tay . “Chị, hiên tại Thành Hữu trở , chị nghỉ ngơi, ban đầu chị giúp em một tay, giờ thấy chị giúp em một câu, chị sợ MR rơi trong tay Phó Nhiễm, sHãn Hãn là con của Thành Hữu, , em khuấy cho nước đục thêm, cho cùng là vì chị hết ?”
Các vị trưởng bối Minh gia nhất thời xoay mặt , Lý Vận Linh biến sắc. “Lý Tắc Cần…”
Phó Nhiễm đưa tay vỗ nhẹ mu bàn tay . “Thành Hữu.”
Không đợi cô tiếp, liền dùng sức cầm tay cô. “Em ăn , một chuyện bọn họ tự tự chịu. Không là của , chớ mơ mộng, phạm , phạm , nếu động đến , nhất định trả cho họ gấp bội!”
Phó Nhiễm lên tiếng, nhớ tới mấy ngày , lời đến miệng cũng thốt .
Lý Tắc Cần đẩy ghế bước , bà Lý cũng bước theo . Chỉ còn vợ chồng Lý Sâm, tình cảnh như thế, cũng dậy rời . Sắc mặt Lý Vận Linh trắng bệch, Minh Tranh thấy bà , đôi mắt bà ửng đỏ. Sắc mặt Minh Tranh vẫn biến đổi gì nhiều. Minh Thành Hữu bưng ly lên rót đầy rượu, Phó Nhiễm kéo tay áo . “Uống ít thôi.”
“Anh chừng mực mà.”
Vưu Dữu cùng Lý Sâm ngoài liền thấy xe Lý Tắc Cần đang chạy , cô bước chậm , ôm lấy cánh tay Lý Sâm. “Lần ?”
“Làm là ?” Lý Sâm móc một điếu thuốc hút.
Vưu Dữu ánh đèn đường. “Như lời rể , rốt cuộc là ý gì đây?”
Lý Sâm dùng mũi giày đá đá vài cái, nhíu chặt mày . “Theo tính tình của , chỉ đơn giản thế là xong.”