Đột nhiên Vưu Ứng Nhụy tỉnh táo , tiếng thét chói tai của má Trần, cô chạy xuống thật nhanh. "Trần, má Trần."
"Là cô hại phu nhân như ?"
"Bà hãy ." Vưu Ứng Nhụy rối loạn, xua hai tay lung tung. "Không là , thật là do , là ngoài ý ."
Má Trần xổm xuống, đôi tay Phạm Nhàn tất cả đều là máu, móng tay gãy lìa, thấy mà ghê, bà đưa tay đỡ Phạm Nhàn.
Vưu Ứng Nhụy vội hất tay má Trần . "Đừng động
" báo cảnh sát."
"Bà dám!" Vưu Ứng Nhụy giống như một mũi tên kéo căng, khả năng tấn công khác bất cứ lúc nào. "Bà đừng quên, bà cũng là tòng phạm, nếu là bà cho cũng sẽ chuyện bây giờ."
"Tiểu thư, nhưng bà là nuôi cô hai mươi năm mà!" Má Trần xong, bàn tay đưa tới nữa.
Vưu Ứng Nhụy chợt đẩy má Trần ngã xuống đất. " bà câm miệng, là bà , bà thiên vị Phó Nhiễm, rốt cuộc con gái ruột của bà , bà xem , đến c.h.ế.t bà cũng đều bảo vệ đứa bé của Phó Nhiễm!"
Hai mắt Vưu Ứng Nhụy hiện đầy tia máu. " thể giữ đứa bé của Phó Nhiễm."
Cô dùng chân đá Phạm Nhàn , nhưng Phạm Nhàn ở đó cũng nhúc nhích, Vưu Ứng Nhụy sợ tới mức thu chân , chỗ cổ tay truyền đến đau đớn, giơ tay lên mới thấy vết thương, nhưng chiếc vòng tay còn.
"Má Trần, mau tìm giúp , nếu rơi trong tay cảnh sát thì c.h.ế.t chắc."
Má Trần Vưu Ứng Nhụy đẩy lên lầu, đôi tay bà ôm lấy tay vịn, với góc độ như đúng thể thấy gương mặt trắng bệch như tờ giấy của Phạm Nhàn. "Tiểu thư, chúng báo cảnh sát , sẽ xảy chuyện lớn."
"Không ." Vưu Ứng Nhụy tìm xung quanh phát hiện chiếc vòng tay rơi tại , cô vội vàng dậy. "Chúng mau rời ."
Má Trần cô kéo xuống lầu. "Chẳng lẽ gọi cả xe cứu thương ?"
Đột nhiên Vưu Ứng Nhụy đầu , hai mắt lộ vẻ hung ác. "Đợi tới đây dọn dẹp hiện trường, má Trần, bà tù ? Bà nghĩ tới gia đình bà một chút, bà dám lung tung sẽ bỏ qua cho bà, mau!"
Một tiếng rên rỉ nhỏ truyền trong tai hai , má Trần rơi nước mắt, thấy tay Phạm Nhàn chỉ chỉ.
"Phu nhân, phu nhân!"
"Đi!" Không Vưu Ứng Nhụy lấy sức ở , kéo má Trần xuyên qua phòng khách, chút do dự cuối cùng theo Vưu Ứng Nhụy mà tan biến, lúc rời , má Trần thấy đầu Phạm Nhàn cử động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-684.html.]
Rời khỏi Vân Thủy Thiên Sơn, má Trần vô cùng sợ hãi, vội vàng thuê xe về nhà .
Mặc dù trong lòng chuẩn , nhưng chính miệng má Trần như , thiếu chút nữa Phó Nhiễm vẫn chịu đựng nổi.
Má Trần quỳ gối mộ của Phạm Nhàn ngừng dập đầu, trán đụng mặt đất cứng rắn lạnh như băng, bao lâu liền thể thấy vết máu. "Phu nhân, thật xin , thực xin bà."
Phó Nhiễm xông tới, đôi tay dùng sức kéo má Trần. "Tại đối xử với như , chẳng lẽ bình thường đối với bà ? Má Trần, chẳng lẽ tiền đồ của cháu nội bà dùng một mạng của khác để đổi ?"
"Tiểu thư." Cả má Trần lung lay. "Lúc quá sợ hãi, đó cũng , nhưng thời gian càng lâu càng khó lên tiếng. . . . . ."
"Bà gọi điện thoại cấp cứu ? Các liền trơ mắt lâm cảnh tuyệt vọng?" Phó Nhiễm vô cùng đau đớn, bỏ một tay . "Vưu Ứng Nhụy ở , cô ở ?"
Má Trần ngừng lắc đầu. "Thật sự là ."
"Sẽ báo ứng." Phó Nhiễm che giấu tiếng . "Các cũng sẽ báo ứng."
Minh Thành Hữu ở lưng Phó Nhiễm, hôm nay thời tiết , màn đêm buông xuống sớm, Phó Nhiễm quỳ gối mộ, Minh Thành Hữu ôm cô.
Thân thể Phó Nhiễm mềm nhũn ngã nhào n.g.ự.c .
" Phó Nhiễm, chúng về nhà chứ?"
Cô nhắm mắt , khuôn mặt đầy nước mắt. "Thành Hữu, chúng đem về nhà chứ?"
Minh Thành Hữu nắm chặt bả vai cô, mạnh mẽ ôm cô .
Phó Nhiễm nhét bên trong ghế lái phụ. "Yên tâm , họ cũng sẽ trả giá đắt."
"Cho khẩu cung giả, thấy c.h.ế.t mà cứu, nhiều nhất là má Trần cũng sẽ tù." Phó Nhiễm đưa tay che mặt. "Nếu như lúc bà gọi một cú điện thoại, lẽ cũng sẽ như ?"
Minh Thành Hữu nắm c.h.ặ.t t.a.y Phó Nhiễm, để cho cô đừng suy nghĩ nhiều nữa.
Trên đường trở về, đến nửa đường thì trời mưa, mưa rơi càng lúc càng lớn, cần gạt nước đung đưa qua trái qua , bóng đường vẫn là mơ hồ.
Phó Nhiễm dựa đầu cửa sổ xe, Minh Thành Hữu đem xe dừng ở ven đường, đầu phố tiệm sữa COCO, bên trong bán sữa bánh pudding là loại Phó Nhiễm thích.
Anh mở cửa xư ngoài, mua đồ uống nóng trở trong xe, bả vai cùng ống quần ướt đẫm, Phó Nhiễm thấy tiếng cửa xe đóng mới ngẩng đầu lên, Minh Thành Hữu thấy đôi tay cô nắm chặt . Anh gỡ từng ngón tay Phó Nhiễm , đầu ngón tay cô lạnh như băng, Minh Thành Hữu đem sữa mua nhét trong tay cô.
Điện thoại bên trong túi xách vang lên, hai tay Phó Nhiễm run rẩy, ánh mắt một chỗ.