Hắn đưa mắt hai chân Lý Lận Thần. “Trước hết là chân, chắc cũng tò mò, liệu chân của sẽ như thế nào?”
Lý Lận Thần chau mày, tựa hồ nghĩ đến tình cảnh của trong tương lai.
Biểu tình của chút cổ quái, như .
“Khi nào thì tay với ?”
“ năng lực đó, chỉ thể thông qua khác, vả sự đắc ý của , thì tiệc vui sẽ chóng tàn thôi.”
Lý Lận thần đưa tay cầm lấy ly , đầu ngón tay vì kích động mà run rẩy.
Người đàn ông hạ khóe mắt xuống, Lý Lận Thần chằm chằm. “ Không vẫn luôn tìm bác sĩ ?”
“ Anh cảm thấy còn thể ?” Lý Lận Thần khổ sở hớp một ngụm .
“Tóm , sẽ biện pháp.” Người đàn ông kiên định.
Lý Lận Thần lắc lắc đầu: “ Một chân thì sẽ chẳng gì cả, dù cũng chỉ là cắt ngắn mà thôi, nhưng vẫn là một đàn ông.”
“Vậy hãy thẳng với .”
“Lần kết hôn cùng với Phó Nhiễm, với trong nhà, ai cũng thể tin chuyện . Anh cũng , với tuổi của bây giờ sớm kết hôn và con .”
Người đàn ông lên, ngoài cửa bước , Lý Lận Thần đưa mắt theo. “ Lời , thật ?”
“ sẽ lừa .”
Bồi bàn mang thức ăn lên, đàn ông lúc mới . “Phó Nhiễm chấp nhận vì Minh Thành Hữu còn sống, tiên cứ tiếp cận cô , tạm thời bạn cũng .”
Lý Lận Thần gật đầu. “ một kết quả mỹ nhất, nếu thì nhẫn nhịn tới hôm nay.”
Phó Nhiễm trong vườn suy nghĩ vẩn vơ, chị Nguyệt đang chơi đùa cùng Hãn Hãn,Minh Thành Hữu tự giam trong thư phòng ở tầng hai. Chuông cửa vang lên, xuyên trong vườn. Bảo mẫu mở cửa , khi thì cả Triệu Lan.
Phó Nhiễm lúc đầu chú ý lắm, mắt chân như mất hồn, cho đến khi giọng của Triệu Lan vang lên đỉnh đầu.
“Tiểu Nhiễm!”
Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, ánh mắt thích ứng với tia nắng mặt trời, cô khẽ nheo mắt . “Mẹ.”
Triệu Lan xung quanh. “Có Thành Hữu trở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-686.html.]
Mặc dù Minh Tranh gì, nhưng tin tức mấy ngày nay khá rầm rộ, ban đầu Triệu Lan cũng khiệp sợ, bà tin lắm, cho nên mới đến đây. Phó Nhiễm gật đầu một cái. “Vâng.”
“Nó ?” Triệu Lan đưa mắt tìm kiếm xung quanh.
lúc , Minh Thành Hữu đang bước ngoài, ánh mắt bà chợt dừng , bà sải bước chạy tới bên cạnh , đưa đôi mắt thật kỹ để xác nhận sự thật, bà chỉ sợ nhầm. Bóng dáng của cao ráo, ngạo nghễ, ánh mắt lạnh lẽo.
“Thành Hữu!” Triệu Lan ôm chầm lấy cổ , nước mắt tuôn rơi. “ Thật sự việc gì, việc gì!”
Phó Nhiễm bước tới bên cạnh hai .
Đôi tay đang buông thõng hai bên, nâng lên cao chợt buông xuống, bóng dáng gầy yếu của Triệu Lan ôm chút lực bất tòng tâm, bà nhón chân lên, mặc kệ việc đẩy bà , con trai tưởng chừng mất nay xuất hiện mặt bà bà còn lý trí nữa.
Chóp mũi Phó Nhiễm chua xót.
Minh Thành Hữu bất động tại chỗ, một hồi lâu mới đưa tay đẩy bà .
Triệu Lan lau nước mắt ngừng. “Minh Tranh cho , khi xem tin tức, hỏi nó thì nó mới xác nhận tin tức là thật, Thành Hữu, về con sẽ chuyện gì chứ? Thời gian bài xích qua ? Bay giờ còn uống thuốc nữa ?”
Bà liên tiếp hỏi nhiều câu, nhưng vẻ mặt Minh Thành Hữu vẫn lạnh nhạt, bước qua bà tiến về phía .
Nhận lấy con trai từ tay chị Nguyệt, Minh Thành Hữu đưa hai tay xách nách con trai giơ lên cao xoay tròn, hốc mắt Triệu Lan đỏ hồng, bước tới bên cạnh .
“Hãn Hãn.”
Anh đang ôm con trai, ánh mắt quét về phía Triệu Lan. “Bà đến đây gì?”
Triệu Lan hề nghĩ tới sẽ hỏi bà một câu như thế. “Mẹ, tới tham các con một chút.”
Minh Thành Hữu bước tới, kéo tay Phó Nhiễm “ Lúc mang Hãn Hãn xét nghiệm ADN, bà cũng phần chứ?”
Triệu Lan ngập ngừng, như thế nào, tuy sự việc qua, nhưng bà vẫn hối hận. “Thành Hữu.”
Phó Nhiễm đành lòng, nắm c.h.ặ.t t.a.y . “Đừng như , thời điểm ở đây, đều là chăm sóc em cùng Hãn Hãn.”
Giám định ADN, mặc dù chỉ là một tờ giấy, nhưng tổn thương tới con trai , Minh Thành Hữu thể quên , thậm chí thể nghĩ tới cảnh con trai tới tê tâm liệt phế, dù con gì, nhưng chuyện , thể tha thứ cho Lý Vận Linh cùng Triệu Lan .
Chị Nguyệt cầm áo khoác của Hãn Hãn bước tới.
Triệu Lan nhận lấy, mặc cho cháu, Minh Thành Hữu cầm lấy áo đưa cho Phó Nhiễm, hai tay bà chợt run rẩy,
Phó Nhiễm bảo bà ở ăn cơm, còn Thành Hữu thì ôm con trở về phòng.