Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 687

Cập nhật lúc: 2025-05-14 04:31:42
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Lan lắc đầu. “Không, Thành Hữu gặp , hai con dễ dàng gì mới ở chung một chỗ với , chớ vì chuyện của mà mất hòa khí.” Triệu Lan thở dài. “Mẹ vẫn xin với con, con đối xử với như thế, mà tin con, mang Hãn Hãn bệnh viện, xin nhất là Hãn Hãn.”

 

Phó Nhiễm tiễn Triệu Lan ngoài, khi trở thì thấy đang ôm con chơi trong phòng khách, cô bước tới cạnh . “Chuyện qua thì cho qua .”

 

“Nếu bỏ qua một cách đơn giản như thế, Phó Nhiễm , bọn họ sẽ mau chóng quên lầm của , về lỡ tái diễn thì ? Có một việc nên dễ dàng bỏ qua như .”

 

Đây chính là Minh Thành Hữu, lừa gạt sợ rằng còn khó hơn so với lên trời.

 

Hãn Hãn ăn xong liền lăn ngủ, Minh Thành Hữu đang tập luyện trong phòng thể thao, cô cũng phiền , cho nên chuyện của công ty đa phần đều do cô giải quyết.

 

Sau bữa trưa, hai tan họp, mấy ngày nay cô vẻ vui, cô buồn vì chuyện của Phạm Nhàn. “Chúng bơi.”

 

“Em .”

 

“Nhìn thể miễn phí, ?”

 

Phó Nhiễm nắm tay kéo về phía , tới hồ bơi, ánh mặt trời chiếu lên mặt nước, phản xạ , những gợn sóng lăn tăn, Minh Thành Hữu quần bơi bên cạnh, tung nhảy xuống, những giọt nước b.ắ.n lên cả chân cô, cô vội nhảy vài bước, hai tay vô ý che mặt.

 

Anh hình tráng kiện, mặt nước càng hơn, Phó Nhiễm xuống ghế, trong đầu hiện lên lời của má Trần.

 

Minh Thành Hữu nhô đầu khỏi mặt nước, bơi tới gần cô. “Xuống bơi một vòng .”

 

Phó Nhiễm rút hai chân về, nhưng kịp, cô cúi đầu ống quần ướt. “Em sợ lạnh.”

 

“Nhiệt độ ấm, lạnh .”

 

Cô lười vận động “Anh bơi hai vòng nữa lên , kẻo lạnh bây giờ.”

 

Đôi tay chống lên thành bể bơi, đẩy .

 

Mới bơi một nửa, đột nhiên chân cảm thấy co rút, đau đớn, cố sức bơi một tý nhưng chân co rút càng mạnh. Cả dùng sức nữa, dù bể bơi sâu, nhưng cả vẫn chìm xuống.

 

Trên mặt nước tĩnh lặng, nước tràn qua đầu, thể mất thăng bằng, uống một ngụm nước, sâu đó cả chìm dần xuống.

 

Phó Nhiễm mặt nước, cảm thấy gì đó đúng. “Thành Hữu.”

 

chút nghĩ ngợi, vứt khăn tắm rối nhảy bể bơi, nước cũng sâu lắm, Phó Nhiễm ôm lấy thắt lưng của , kéo lên. “Thành Hữu, thế?”

 

Tay vịn chặt bả vai cô, giọng nặng nề. “Không chuyện gì, chắc chuột rút.”

 

Cô cố hết sức mang tới thành bể bơi, một lát , chân thể động đậy , cô dìu lên ghế mây. “Hiện tại ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-687.html.]

 

“Không .” Minh Thành Hữu đưa tay xoa xoa chân, cảm giác thật giống với khi ở trong khách sạn, nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày .

 

“Đang yên lành chuột rút? “Phó Nhiễm.” Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô. “Đừng khẩn trương, cảm thấy dường như chuột rút.”

 

Loại cảm giác thật , đôi chân cảm giác như còn tồn tại , cố sức bấm lên chân, nhưng hề cảm giác sự đau đớn, Minh Thành Hữu vết m.á.u bầm ứ đọng đùi, trái tim cô run lên. “Anh, rốt cuộc xảy chuyện gì thế?”

 

“Anh cũng nữa.” Minh Thành Hữu động đậy chân, thể bước bình thường .

 

“Trước từng xảy tình huống ?”

 

“Đây là thứ hai.” Minh Thành Hữu nhận lấy khăn tắm cô đưa tới, lau sạch nước đọng .

 

“Hay là tới bệnh viện kiểm tra?” Phó Nhiễm yên lòng.

 

Minh Thành Hữu lên. “Ngày mai chúng .”

 

thể cũng mới bình phục, một chút xíu khó chịu cũng dám bỏ qua.

 

Duật Tôn và Mạch Sanh Tiêu đều ở thành phố Bạch Sa, Phó Nhiễm và Minh Thành Hữu tới, tới đón.

 

Phó Nhiễm thấy chỗ ghế lái là Duật Tôn, cô khỏi nhướng mày lên, Duật Tôn đưa ánh mắt Minh Thành Hữu qua kính chiếu hậu. “Vợ tớ chằm chằm, là cô cho rằng tớ lừa mười tỷ đấy chứ?”

 

Minh Thành Hữu nắm tay cô. “Cô còn .”

 

Phó Nhiễm suy nghĩ, đó . “Thì là mười triệu mà là mười tỷ, ngay trong lúc MR gặp nguy, tung một đống tiền khổng lồ để nâng cao giá cổ phiếu, hóa tiền đó là dùng việc ?”

 

“Bà xã tớ thật sự lợi hại.”

 

Duật Tôn khởi động xe. “Tớ hẹn với Từ Khiêm, hiện tại tới giờ hẹn.”

 

Phó Nhiễm gì nữa, Minh Thành Hữu hợp tác với Duật Tôn. Mười tỷ giữ là để giải vây cho cô.

 

Xe chạy thẳng một đường tới bệnh viện.

 

Đây là bệnh viện tư nhân, kiến trúc bên ngoài là thể đầu tư ít, cửa bệnh viện ít lui tới, nhưng ngược trong bãi đậu xe nhiều xe sang trọng, Phó Nhiễm và Minh Thành Hữu bước trong đại sảnh, trong lòng hiểu lo lắng.

 

Minh Thành Hữu thấy cô nắm c.h.ặ.t t.a.y , sang cô. “Không chuyện gì .”

 

Duật Tôn tới thang máy, y tá tới dẫn bọn họ tới phòng việc.

 

Phó Nhiễm nghĩ rằng viện trưởng của bệnh viện thường là những già lớn tuổi, các bác sĩ cũng thế. khi cô thấy một đàn ông trẻ tuổi, mặt mày khôi ngô, bộ dạng tuấn tú, cho suy nghĩ của cô chợt sai lệch, cô bỗng giật .

Loading...