Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 688

Cập nhật lúc: 2025-05-14 04:31:55
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Khiêm bắt tay cùng Minh Thành Hữu, y tá mang .

 

“Tình huống của , Tôn với , hiện tại đau ở ?”

 

“Ở đây.”

 

Từ Khiêm đưa mắt chân . “ Ở đây một thiết tân tiến, sẽ cho thử một chút.”

 

Duật Tôn ở bên cạnh chế nhạo. “Cậu chớ thấy nào tới cũng mang chuột bạch mà thử nghiệm.”

 

“Giờ đem thử nghiệm, chịu ?”

 

Từ Khiêm chuyện với Duật Tôn, đó về phía Minh Thành Hữu. “Theo , nếu tất cả đều bình thường thì kiểm tra sẽ an tâm hơn, việc gì là nhất, chỉ là…”

 

Từ Khiêm dừng một chút. “Cứ kiểm tra , cũng đoán đúng ?”

 

Phó Nhiễm Từ Khiêm lấp lửng, trái tim cô như treo ngược lên.

 

Dưới sự hướng dẫn của y tá, Minh Thành Hữu xong các loại kiểm tra, chỉ chờ kết quả.

 

Sự chờ đợi luôn là điều đau khổ nhất, nhưng sắc mặt Minh Thành Hữu gì khác thường, thỉnh thoảng còn chuyện cùng Duật Tôn.

 

Một sấp giấy thật dày y tá mang đến cho Từ Khiêm.

 

Phó Nhiễm khẩn trương, sắc mặt của Từ Khiêm.

 

Ngược , vẻ mặt bình thường, thong thả ung dung lật xem từng tờ, Duật Tôn nghiêng , Minh Thành Hữu cũng nhướng mắt lên về phía Từ Khiêm.

 

Một hồi lâu , mới bỏ sấp giấy xuống.

 

“Người , xem qua phim khoa học viễn tưởng ?”

 

Phó Nhiễm dường như mấy hứng thú với đề tài . “Nói trọng tâm .”

 

“A…” Từ Khiêm khẽ. “ Sao khó chịu thế?”

 

“Bớt nhảm .” Duật Tôn cũng đang đợi kết quả. i mau .”

 

“Nếu xem qua phim khoa học viễn tưởng, thể hiểu rõ tác dụng phụ của loại thuốc .” Từ Khiêm một cái tên tiếng Anh. “Chăng qua đó gọi là mỹ từ, từ khoa học, gọi nôm na là đóng băng, hiểu chứ?”

 

Phó Nhiễm cảm thấy sống lưng lạnh băng, đó lan , Minh Thành Hữu nheo mắt. “Có ý gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-688.html.]

 

“Tên gọi như ý nghĩa, nó là một loại thuốc kiểu mới ở chợ đen, truyền cơ thể qua đường máu, thời gian ủ bệnh lâu, phản ứng ban đầu là tứ chi tê liệt, chừng chỉ bước một bước liền hoạt động nữa, nhưng thời gian ngắn, một phút là thể trở bình thường. Cho nên một để ý lắm, theo thời gian phát bệnh, cơ thể dần dần trở nên tê liệt, cuối cùng cơ quan nội tạng dần dần mất chức năng, việc nữa, đến lúc cứu cũng .”

 

Phó Nhiễm Từ Khiêm giải thích, hồn vía cô như bay mất hết. “Sao loại thuốc thế?”

 

Từ Khiêm mắt cô. “Chuyện còn nhiều.”

 

Đôi tay cô trắng bệch, cầm chặt bàn tay . “Tại thể như ?”

 

“Thuốc uống vấn đề gì?” Minh Thành Hữu ngẫm nghĩ .

 

“Không thuốc uống, mà thông qua tiêm chích trong cơ thể, cách khác, trong lúc hôn mê, tiêm cho loại thuốc nhưng hề .”

 

Phó Nhiễm hít mạnh một , nước mắt gần như trào , sắc mặt Minh Thành Hữu lạnh .“Trước khi giải phẫu ghép tim, hình như tiêm một loại thuốc, chỉ là nhớ rõ lúc nào mà thôi.”

 

“Vậy bây giờ như thế nào?” Đây là điều cô quan tâm nhất. “Làm để chữa khỏi?

 

Từ Khiêm xòe đôi bàn tay .

 

Nước mắt cô trào , lăn tròn đôi gò má ửng đỏ, cô kinh ngạc về phía Minh Thành Hữu, quên cả việc lau nước mắt.

 

Minh Thành Hữu mất hồn trong chốc lát cô, đưa tay lau sạch nước mắt cho cô.

 

Duật Tôn sắc mặt Từ Khiêm, nặng nề . “Cậu xem , cho cô sợ hãi kìa, bệnh của Thành Hữu rõ nhất, một vài kẽ hở trong lời của thể lừa gạt ai?”

 

Từ Khiêm cầm hộp khăn giấy đưa cho Minh Thành Hữu, nở nụ xin . “Thật sự xin nha, thể chữa trị , đến nỗng nỗi cơ chứ?”

 

Phó Nhiễm , hai tay đặt lên đùi Minh Thành Hữu, tâm tình cũng vì thế mà lên .

 

“Tới sớm bằng đúng dịp, trong phòng thí nghiệm một vài con chuột bạch cũng tiêm loại thuốc , gần đây nghiên cứu chút tiến triển, nếu hôm nay cho thử một chút.”

 

Phó Nhiễm Từ Khiêm , đưa mắt nắm c.h.ặ.t t.a.y Minh Thành Hữu. Từ Khiêm nào dám bỏ qua cơ hội ngàn năm một , lập tức đưa tay chỉ Duật Tôn. “Thuốc của vẻ , tin hai cứ hỏi Tôn.”

 

Duật Tôn trợn tròn mắt. “ dùng thuốc của khi nào?”

 

“Chuyện dám thừa nhận ? Tháng cùng Tước mỗi một phần mà ? Chỉ là các bệnh, thuốc chỉ dùng ở giường mà thôi.”

 

“Cút!!!” Duật Tôn ném chiếc gạt tàn thuốc qua.

 

Từ Khiêm tựa bàn việc. “Mỗi tháng tới đây tiêm một , sẽ trực tiếp , nắm rõ lượng thuốc điều trị cho .”

 

“Nếu như hôm nay đến, về kết quả ?”

Loading...