Phó Nhiễm để Hứa Dung phòng. “Em quần áo xong sẽ xuống ngay.”
Hứa Dung theo Phó Nhiễm đến phòng ngủ, Minh Thành Hữu đang ôm Hãn Hãn chơi ghế sô pha, cũng là một bộ trang phục thoải mái thường ngày, quần jean màu xanh đậm phối hợp với áo lông cổ chữ V màu đen, đơn giản mà mất phong cách. Phó Nhiễm phòng chứa quần áo, Minh Thành Hữu đem Hãn Hãn thả lên chân của , hai tay Hãn Hãn nắm lấy hai ngón tay Minh Thành Hữu, khanh khách ngừng.
Hứa Dung đến gần. “Xem Hãn Hãn thích chơi cùng ba ba.”
Minh Thành Hữu cũng ngẩng đầu lên. “Đó là đương nhiên.”
Hứa Dung ngắm bốn phía. Phó Nhiễm đổi bộ trang phục khác ngoài.“Đi thôi, đừng để chờ sốt ruột.”
Mấy xuống lầu, lúc Minh Vanh lên, đưa tay ôm Hứa Dung.
“Nhìn em, ôm Hãn Hãn khiến cho nó .”
“Chưa bao giờ ôm trẻ con mà.”
Lý Vận Linh ở bàn ăn, cơm tối cũng chuẩn xong, Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu mới xuống, Lý Vận Linh liền ngẩng đầu lên . “Mấy ngày nữa là đến sinh nhật Phó Nhiễm , các con tính toán gì ?”
Phó Nhiễm đặt hai tay ở mép bàn. “Hay là trong nhà, một nhà cùng ăn bữa cơm.”
Minh Thành Hữu là đồng ý đầu tiên. “Tổ chức một bữa tiệc, địa điểm là ở nhà
“Thật đúng nha…”.Hứa Dung ở bên phụ họa. “Náo nhiệt thật , đến lúc đó còn thể mời thêm nhiều bạn bè đến.”
“Quyết định như ”.Minh Thành Hữu đưa thức ăn cho Phó Nhiễm. “Đến lúc đó để cho cha đến đây một chuyến”.
Lý Vận Linh cũng gật đầu. “Ừ, khi con đến Minh gia cũng từng tổ chức bữa tiệc sinh nhật nào”.
Thật Phó Nhiễm cũng quen , cũng đem tiệc sinh nhật trở thành một dịp đặc biệt nào, cũng bao giờ, khi trở Phó Gia, còn khiến cô thấy mệt mỏi hơn, từ từ cũng là mất ước mơ, mất cái gọi là mong đợi.
Lần là Minh Thành Hữu khăng khăng đòi .
Lưng thương, mặc dù khá nhưng bằng mắt thường vẫn thể thấy vết đỏ. Minh Thành Hữu để cho Phó Nhiễm chọn lễ phục, thể che ở phía lưng. Minh Thành Hữu tổ chức lớn, Phó Nhiễm phiền toái, cũng chỉ mời một vài cùng bạn bè.
Trong phòng việc ở Hào Khôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-693.html.]
Tiểu Chu gõ cửa phòng việc đó , thấy La Văn Anh đang cúi đầu văn kiện, bàn giấy tờ bày la liệt che hộp quà tặng.
“Cái là nha ? Đưa cho nào?”
La Văn Anh thấy ngẩng đầu, nhận lấy văn kiện từ trong tay Tiểu Chu. “À, tối nay sinh nhật bạn.”
“Lão Đại cũng cùng ?”
La Văn Anh nâng tầm mắt lên. “Làm em ?”
“>Lúc nếu Lão Đại mua quà tặng xã giao cũng sẽ để cho thư kí , hôm nay ở thang máy em đụng từ bên ngoài trở xách theo một túi LV, là mua cho phụ nữ, thành thật khai báo, lão Đại cùng với chị , chuẩn trang phục cho chị ?”
La Văn Anh khẽ nhún vai. “Đừng đoán mò.”
“Còn thừa nhận.” Tính tình Tiểu Chu thích buôn chuyện.
“Em còn nhớ rõ một trở về phòng việc, các ….”
“Ngại ở phòng việc nhàn nhã quá đúng ? Bên ngoài khách hàng khan hiếm, nếu chị sẽ thu xếp em đường một ngày thử xem?”
La Văn Anh vội vàng ngăn , tự nhiên cũng Tiểu Chu đúng, buổi tối đó, cô cùng Minh Tranh, hai ở cạnh như mà cũng chuyện gì xảy , là duyên phận ? “Được ,, , em ”. Tiểu Chu mím chặt môi ngoài.
Minh Tranh phòng việc, thấy La Văn Anh một tay chống cằm đồ bàn, đến gần cầm lên. “Mua quà sinh nhật gì ?”
La Văn Anh hồn, tiếp tục kí tên. “Cũng chỉ là chút đồ phụ nữ thích.”
Minh Tranh kéo ghế đối diện với La Văn Anh, cô giống như chút để ý . “Còn mua cái gì?”
Minh Tranh nhếch chân lên. “ Hẳn cũng là thứ đồ phụ nữ thích .”
“Chính chọn mà cũng ?”
“Hiện tại cô ấyái gì cái đó, cho dù thứ hiếm lạ gì cũng thể cho .” Minh Tranh dùng ngón tay gẩy gẩy hộp quà tặng, La Văn Anh liền chuyển chủ đề .“Bác gái cũng sẽ tới chứ?”
“Ừ.”
“Đợi tí nữa xe em , đoán chừng uống rượu cũng lái xe .”