“Không việc gì, cẩn thận ngã t cầu thang xuống.”
Ánh mắt Minh Tranh rơi xuống chân bà, đó gì.
“Ta xem các con vẫn với , lúc cảm thấy thật thích hợp, Văn Anh , về thường xuyên đến nhà chơi.”
Lý Vận Linh đưa tay qua kéo tay La Văn Anh, sắc mặt cô thoáng hiện lên lúng túng. “Bác gái, Minh Tranh là sếp của con, cho nên đôi khi…”
“Này cái gì mà hổ? Các vốn từng đính hôn, cũng là cảm tình với .”
Minh Tranh nắm chặt cái ly trong tay, về điểm Lý Vận Linh bao giờ đổi, bà cho rằng thích hợp, là trúng môn đăng hộ đối ?
Lúc Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu bắt đầu, hơn phân nửa cũng là do bà, Minh Tranh nâng khóe miệng lên vẻ châm chọc, lúc chuyện cũng nghĩ đến cảm nhận của La Văn Anh.
“ cảm tình đối với ai bà thể ? Lại thích hợp thích hợp cũng bà câu đầu tiên là thể quyết định, sự thật là, theo như lời bà, hai chúng hẳn là cũng như con trai cùng con dâu bà như ? Đâu đến nỗi như hôm nay
Lý Vận Linh giật , Minh Tranh từ đến nay vẫn hề cố kỵ đối vối bà.
Bà mang vẻ mặt hổ ngẩng đầu về phía La Văn Anh, La Văn Anh miễn cưỡng . “Bác gái, cũng đừng quá quan tâm.”
Một vết thương ẩn sâu trong lòng như đang rỉ máu, thật thời gian tới, mà là hề cảm giác.
Minh Tranh im lặng về phía , La Văn Anh ngăn chua xót, cô ngẩng đầu đem ly rượu uống một cạn sạch.
thở dài, cũng thêm nữa.
La Văn Anh đem ly rượu rỗng thả về, cầm chén rót đầy, ngẩng đầu đến Minh Tranh đang cùng Phó Nhiễm ở cách đó xa, ly rượu đưa đến miệng, chất lỏng trôi cổ chua cay.
Cô tìm một chỗ yên tĩnh xuống.
Phó Nhiễm tìm khắp phòng khách cũng thấy Minh Thành Hữu, mới hỏi Lý Vận Linh, đột nhiên đèn tắt, thiếu chút nữa Phó Nhiễm dẫm mép váy, đèn tắt nữa sáng lên, đổi màu sắc rực rỡ, Phó Nhiễm cảm giác đang nắm bả vai , cô xoay thấy đối phương đang đeo mặt nạ bằng bạc, đàn ông vén vài sợi tóc rơi má cô , mang mặt nạ hình bươm bướm trong tay đeo lên mặt Phó Nhiễm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-695.html.]
Vũ khúc Samba đầy nhiệt tình, Phó Nhiễm nửa gương mặt bên ngoài mặt nạ của đàn ông, cô phối hợp cùng đó nhảy theo tiết tấu, hai dường như là trời sinh một cặp, cần tập luyện qua, từng động tác liền thể hóa thành phong tình.
Hứa Dung bên cạnh Minh Vanh, như suy nghĩ, buồn hếch về phía bả vai cô. “Nếu cũng cùng em nhảy một bản?”
“Em thể kịch liệt như .”
La Văn Anh nâng đôi mắt buồn m.ô.n.g lung sang, giống như một điệu nhảy, mà là tràn ngập ngôn ngữ của vũ đài, từng động tác cũng thể cho cảm nhận cái gọi là chạm đến tận cùng của hạnh phúc, mà cô, chỉ thể từ phía xa.
Phó Nhiễm nhảy thoải mái, bàn tay cô nắm thật chặt lấy bàn tay Minh Thành Hữu.
Cả đời, đôi tay cũng sẽ bao giờ buông .
Nhạc dứt, tiếng vỗ tay vang dội, Minh Thành Hữu tháo mặt nạ của Phó Nhiễm xuống ném ở bên cạnh, cô mở miệng, đàn ông nâng mặt cô lên hôn một nụ hôn
Tiếng vỗ tay truyền đến càng thêm kịch liệt, khóe mắt Phó Nhiễm lóe ý , lúc đầu còn tránh né, cô đưa hai tay vòng qua Minh Thành Hữu ôm thật chặt, cho nụ hôn của sâu hơn.
Vưu Dữu cùng Lý Sâm cũng ở đây, Lý Sâm ôm chầm lấy cô. “Người phụ nữ nào cũng sẽ hâm mộ cảnh tượng như .”
“Chẳng lẽ là đàn ông thì hâm mộ ?”
Lý Sâm .“ Anh trai của là loại thà rằng vì mỹ nhân mà cần giang sơn.”
Vưu Dữu gật đầu đồng ý, cô xoay ôm lấy thắt lưng Lý Sâm, sắc mặt nửa giỡn nửa nghiêm túc. “Vậy còn ? Vì em, chịu bỏ hết thảy ?”
Ánh mắt Lý Sâm đen tối, khóe miệng mỉm gật đầu. “Sẽ.”
Vưu Dữu tựa đầu lên vai , những lời của , cũng thấy là đủ .
Triệu Lan đem quà tặng chuẩn đưa cho Phó Nhiễm, Minh Thành Hữu lấy mặt nạ xuống, gì liền rời .
Minh Trang qua phòng khách, La Văn Anh còn ở đây, bất quá chỉ qua một lúc bóng cũng trông thấy.