Minh Thành Hữu bước đến bên cô, ánh mắt bình thản nhưng thật hút hồn.
“Có chúng nên thực hiện giống như trong quà tặng đó ?”
Phó Nhiễm đẩy tay Minh Thành Hữu. “Đấy mà cũng gọi là tặng quà sinh nhật em ?”
Minh Thành Hữu đưa hai tay ôm lấy thắt lưng Phó Nhiễm. “Hôm nay cố ý đem Hãn Hãn giao cho chị Nguyệt trông coi, từ lúc lưng của em thương, chúng cũng bao giờ tận hứng.”
Phó Nhiễm xoa lòng bàn chân. “Đứng hơn nửa ngày trời, chân em mỏi rã rời, chỉ ngủ.”
“Giờ vẫn còn sớm mà.”
Phó Nhiễm vén chăn lên chui , Minh Thành Hữu nhét đĩa ổ cũng chui lên giường, để chân Phó Nhiễm gác lên , bàn tay đặt ở lòng bàn chân cô xoa nhẹ. Lúc đầu còn vẻ đàng hoàng, càng về Phó Nhiễm càng đạp một cước. Minh Thành Hữu cũng sai, vẻ cô quá hà khắc với .
Phó Nhiễm chợt nghĩ đến chuyện lúc nãy, hai tay cô đẩy n.g.ự.c Minh Thành Hữu. “Thành Hữu, em với một chuyện.”
“Sao ?” Giọng Minh Thành Hữu dần trở nên mơ hồ, tiếp tục quấn quýt cổ cô.
Phó Nhiễm đem chuyện Hứa Dung tặng Thẩm Tố Phân y phục cho Minh Thành Hữu. “Những thứ đều cùng một đo, chẳng lẽ đo của bác Hứa Hứa Dung hề .”
Minh Thành Hữu cắn vành tai Phó Nhiễm. “Ừ, ý em là ?”
“Em cảm thấy kì lạ.” Bàn tay Phó Nhiễm hướng về phía mặt Minh Thành Hữu, nhưng đẩy . “Kì lạ ở chỗ nào?”
Nói vùi mặt n.g.ự.c Phó Nhiễm.
“Em cũng nên như thế nào.”
“Nếu như em hỏi cô , hẳn là cô sẽ là mối quan hệ với em, vứt quần áo cũng lãng phí, hơn nữa em cũng chính xác đo của khác?”
Minh Thành Hữu vươn lên, khẽ hôn trán Phó Nhiễm. “Hứa Dung là hôn thê của Minh Vanh, em đừng suy nghĩ quá nhiểu.”
Phó Nhiễm đưa tay ôm thắt lưng Minh Thành Hữu. “Kể từ khi chuyện của Vưu Ứng Nhụy xảy , em thấy tất cả đều giống Vưu Ứng Nhụy.”
Minh Thành Hữu bật , làn môi mỏng hôn lấy khóe môi Phó Nhiễm, chê , vẫn nghĩ tới chuyện của và Vưu Ứng Nhụy? Hôm , hai rửa mặt xuống lầu, Minh Vanh cùng Hứa Dung ở bàn ăn, Minh Thành Hữu kéo ghế đối diện bọn ho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-699.html.]
“Tiếu Nhiễm, hôm qua mệt lắm ?”
“Mẹ, nghỉ ngơi một đêm giờ khá hơn nhiều.”
Minh Thành Hữu cầm lấy miếng bánh bao, động tác thành thạo đổ tương lên, cho thêm chút chân giò hun khói, như vô tình hỏi. “Hứa Dung học ở nước nào ?”
“Ở Mĩ.” Hứa Dung nhấp một hớp cháo, tên trường cho Minh Thành Hữu .
“Chị với Minh Vanh ?”
“Là gặp lúc Minh Vanh công tác, thật thì chúng cũng chuyện với từ lâu , cũng cùng trở về nước đến thăm Minh gia mấy , nhưng Minh Vanh đều trì hoãn.” Hứa Dung Minh Vanh . “Giờ thì cũng , là Minh Vanh suy tính từ lâu, nếu thích thì cho leo cây i?”
Minh Vanh gắp thức ăn cho Hứa Dung. “Lúc là bận quá nhiều việc, phụ nữ các em chính là luôn luôn nghi ngờ.”
Phó Nhiễm về phía Minh Thành Hữu, xem là để tâm tới lời tối qua.
Hứa Dung với tay lấy bánh bao. “Anh Tiểu Nhiễm cùng Thành Hữu tình cảm thật , còn em đa nghi, rõ ràng là bận rộn quan tâm em.”
Lý Vận Linh nhướn đầu lông mày, . “Minh Vanh, đứa nhỏ là đầu tiên dẫn về đây. Nói đính hôn liền đính hôn.”
“Mẹ, ngài thiên vị.” Hứa Dung uống sữa. “Chẳng lẽ Thành Hữu còn mang mấy về đây ?”
Sắc mặt Lý Vận Linh khẽ biến hóa, Minh Thành Hữu ngược bày tỏ chút động thái nào, Minh Vanh khẽ đẩy đẩy khuỷu tay Hứa Dung.
Hứa Dung đột nhiên nhớ tới lời Minh Vanh đó với cô, vội vàng . “À, thật xin .” Khuôn mặt đầy vẻ hổ Phó Nhiễm. “ lỡ lời .”
“Không .” Phó Nhiễm thản nhiên nhận lấy chiếc bánh bao Minh Thành Hữu đưa, “Chuyện của Vưu Ứng Nhụy vốn là bí mật, ở nhà cũng là chuyện cấm kỵ.”
Minh Thành Hữu bưng cốc sữa. “Hai định khi nào thì kết hôn?”
Hứa Dung về phía Minh Vanh, Minh Vanh nhẹ gõ ngón tay miệng chén. “Tối thiểu là để sang năm , dù cũng đính hôn .”
“Cố gắng sinh một đứa, trong nhà Hãn Hãn nhưng thêm vẫn vui hơn, vẫn đang chờ bế cháu nội đây.”
Mo ăn xong điểm tâm đều rời bàn ăn, Hứa Dung tiễn Minh Vanh . “Thật xin , nãy em lỡ lời bậy.”