“Không .” Minh Vanh kéo tay cô, ôn tồn . “Em ở nhà nếu nhàm chán quá thì ngoài dạo một chút, ở đây cũng nhiều bạn bè chi bằng với Tiểu Nhiễm .”
“Vâng.”
La Văn Anh tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ, mở mắt bốn phía, trong đầu hỗn độn, chỉ nhớ lúc ở tiệc sinh nhật của Tiểu Nhiễm uống khá nhiều rượu, mùi vị rượu cũng tệ. Cô lấy tay gõ gõ ót, chỉ thấy đầu óc vô cùng choáng váng.
Cô vỗ vỗ đầu, chăn đắp ở n.g.ự.c rơi xuống đất, cả một cánh tay duỗi bên ngoài. Nghe thấy trong phòng tắm tiếng nước chảy, cô đột nhiên bừng tỉnh, kéo chăn bước trong xem xét. Cô trợn mắt há hốc mồm, cả một vòng mà cũng thấy y phục của , mặt đất ghế salon đều . Cô day day trán, cố gắng nhớ mà vô dụng, thể nhớ gì. Rốt cuộc là cô cùng ai?
Minh Tranh từ phòng tắm , một tay lau tóc. “Em tỉnh ?”
Giọng nhẹ nhàng truyền đến bên tai, La Văn Anh ngẩng đầu lên thấy , thần sắc buông lỏng . Minh Tranh quấn khăn tắm tùy tiện ghế salon đối diện cô, nhận thấy bả vai lộ ngoài, cô vội lấy chăn che kín chỉ để lộ khuôn mặt.“Sao chúng ở đây?”
“Hôm qua em uống rượu say quá, nếu cứ như đưa em về, cha em chắc chắn để mạng trở về.”
La Văn Anh thấy thế, vô ý thức kéo hai chân. “Chúng …?”
Minh Tranh giả bộ hồ đồ. “Cái gì?”
Nước đọng theo n.g.ự.c mà chảy xuống, thật sức hấpẫn c.h.ế.t . La Văn Anh hắng giọng. “Chúng gì chứ?”
“Anh gì sai sót ? Lại kinh nghiệm, nên đáng trách.”
“Lão Đại, cái gì đó?” La Văn Anh ngại ngùng vuốt vuốt tóc.
Minh Tranh duỗi thẳng hai chân. “Tối qua uống say gì đều quên hết ?”
“A! Em say nên lung tung ?” La Văn Anh trợn tròn hai mắt, bộ dạng bây giờ so với lúc việc thường ngày quả là khác một trời một vực. Cô chột . “Thật cũng cần bận tâm, tửu lượng của em quả thật kém.”
Minh Tranh thong thả, ung dung lau tóc, ánh mắt La Văn Anh chằm chằm nhưng hé miệng một câu, ánh mắt sắc như đao giống như đem cô lăng trì, cô nỗ lực nhớ nhưng đầu óc trì trệ thật nhớ nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-700.html.]
“Em … quần áo em ?”
Ánh mắt Minh Tranh một vòng xung quanh. La Văn Anh dùng chăn quấn quanh bộ n.g.ự.c căng tròn, lúc cô nghiêng tìm quần áo vô tình để lộ khe n.g.ự.c rõ ràng. Minh Tranh nuốt khan, mặt La Văn Anh. “Dù bây giờ em cũng độc , chúng thử bắt đầu?”
La Văn Anh kinh hoàng giật , ngẩng đầu lên. Minh Tranh tóc còn ướt, nơi ngọn tóc nước đọng. “Tối hôm qua em ói , quần áo bẩn hết nên cho giặt, lát sẽ đưa tới.”
La Văn Anh còn kịp hiểu ý Minh Tranh, gương mặt tuấn tú của ở mặt cô, “Để nhắc một nữa, uống say, nghĩa là sẽ . Eve, cũng đúng hôm nay chúng nghỉ, việc chúng cần bàn bạc ?”
“Anh…” Mọi ngày La Văn Anh mồm mép lanh lợi, cách nào mở miệng. “Tối hôm qua, rốt cuộc là em gì?”
Cô thể kích thích Minh Tranh đến mức chứ?
Minh Tranh nắm lấy bả vai La Văn Anh, kéo cô về phía . “Em em tạm biệt danh hiệu xử nữ bạn bè gán cho, hỏi hứng thú ?”
“Cái gì?” La Văn Anh thiếu chút nữa nhảy dựng lên, thật là cô như ?
Quả nhiên, rượu lời nha.
Minh Tranh ôm chặt cô, lạnh da thịt chạm , khuôn mặt La Văn Anh ửng hồng, đem cô đưa đến bên giường. Anh cũng là đàn ông, chỉ là đối với chuyện nam nữ từ đến giờ hứng thú, xúc động lên đến đỉnh điểm, nhịn cũng nhịn nữa .
La Văn Anh khẩn trương la lên. “Không .”
Hô hấp của dồn dập, hỏi. “Tại ?”
Cô kịp chuẩn tâm lý, một chút cũng .
Quả thật một việc là năng lực bẩm sinh, cần rèn luyện. kinh nghiệm thực tiễn , La Văn Anh quan tâm tới điều đó.
“A! Đau c.h.ế.t .”
“A! Không , nhanh ngoài.”