Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 701

Cập nhật lúc: 2025-05-18 05:38:05
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Văn Anh nhớ đời đau nhất là hồi bé vô tình dùng d.a.o cắt đứt ngón tay, đau một chút thôi, đem so với chuyện hôm nay, bằng một góc.

 

bạn bè cô nên tìm một đàn ông, đảm bảo sẽ thích cảm giác , nào là mất hồn, nào là tư vị, mỗi gặp thấy vẻ mặt của họ, La Văn Anh đều chút lưu tình biểu hiện khinh bỉ, nhưng thật trong lòng chút mong đợi.

 

Chẳng lẽ cô và Minh Tranh đúng phương pháp?

 

Lúc Minh Tranh phá tan trở ngại , thiếu chút nữa thì cô ngất .

 

Thái dương Minh Tranh rịn mồ hôi, da thịt n.g.ự.c căng phồng lên, mồ hôi chảy rơi La Văn Anh, cô đưa tay cố đẩy .

 

“Đừng cử động nữa, đau c.h.ế.t mất.”

 

“Em chớ lộn xộn.” Minh Tranh hạ thấp xuống.

 

“A a a!”

 

Chân tay La Văn Anh như bất động, Minh Tranh giống như kéo chặt dây cung, cắn bả vai cô, đem thể cô hung hăng ấn chặt trong chăn đệm.

 

Ngoài cửa gõ cửa, hẳn là đem y phục tới.

 

Cả hai cùng giường, ai một câu.

 

La Văn Anh thấy khó chịu nhấc hai chân lên, ngang cũng , nghiêng cũng xong, kiểu gì cũng thấy khó chịu.

 

Minh Tranh dậy chuẩn tắm. “Để bế em tắm.”

 

La Văn Anh kéo chăn che kín từ chối. “Anh cứ .”

 

Lúc Minh Tranh tắm xong ngoài, cô vẫn giữ nguyên tư thế cũ. Thấy , cô nhón chân bước phòng tắm để mặc mặc quần áo.

 

Có những chuyện thể tự nhiên là sẽ quen, Minh Tranh bao giờ nên cũng , việc chẳng khác gì thả hổ về rừng. May mắn là hai , cũng đau lắm.

 

Hai khỏi khách sạn, La Văn Anh chống tay lên eo, Minh Tranh về phía cô. “Muốn ăn cơm?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-701.html.]

 

“Em nghĩ ăn lẩu .”

 

Thấy cô nguyên tại chỗ bất động, Minh Tranh bước đến dắt tay, ân cần hỏi. “Vẫn thấy thoải mái ?”

 

Cô miễn cưỡng trả lời. “Ừ, một chút.”

 

Minh Tranh nhéo xương ngón tay La Văn Anh, trêu đùa. “Nhìn bộ dạng em như thế , ai liếc qua cũng hiểu tối qua chúng gì, mở chân như thế gì. Đứng vững .”

 

Nói thật đơn giản, là cơ thể tách .

 

La Văn Anh theo Minh Tranh về phía , xe của cô còn dừng ở cửa khách sạn, tầm mắt vô tình rơi hai bàn tay đang nắm chặt, khuôn mặt cô khỏi giãn . Cô và Minh Tranh đúng là quanh quẩn , cô khó tìm môn đăng hộ đối, mà là kết hôn với con từng quả quyết cự tuyệt cô.

 

Cô nắm chặt lấy tay , rảo bước bên cạnh. La Văn Anh chỉ hi vọng mà cứ bước thẳng.

 

Tại lâu ba Minh gia.

 

Hứa Dung dạo phố trở về, là quá mệt nên vội ngủ sớm. Phó Nhiễm đang ở trong phòng dùng máy tính, Tiêu quản gia lên gọi cô xuống ăn tối, cô liền đẩy ghế ngoài, để ý đến máy tính nữa.

 

Đi tới cầu thang, Phó Nhiễm thuận miệng hỏi. “Hứa Dung xuống ?”

 

“Không , cũng đang định lên ̣i Nhị thiếu phu nhân.”

 

“A!” Lầu ba đột nhiên truyền đến tiếng kêu sợ hết biến sắc. Phó Nhiễm cùng Tiêu quản gia bốn mắt , ai bảo ai vội vàng chạy lên lầu. Tiếng là từ phòng Hứa Dung truyền tới. Phó Nhiễm định mở cửa, suy nghĩ một chút thì giơ tay lên gõ cửa. “Hứa Dung, Hứa Dung.”

 

Tiêu quản gia đợi bên trong đáp, vội vàng đẩy cửa . “Nhị thiếu phu nhân!”

 

Phó Nhiễm quan sát động tác của Tiêu quản gia cũng bước theo . Hứa Dung đang , hai tay ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, đèn cũng bật. Tiêu quản gia vội bước đén, Phó Nhiễm thì tiện tay bật đèn lên, thấy Hứa Dung đang giường lạnh run.

 

“Nhị thiếu phu nhân, cô ?”

 

Phó Nhiễm tới giường, khuôn mặt Hứa Dung ngẩng lên đầy nước mắt, thấy Phó Nhiễm, cô lấy hai tay che mặt. “Tiểu Nhiễm, chị gặp ác mộng.”

 

Phó Nhiễm nhẹ nhàng bước tới vỗ vai Hứa Dung. “Cũng chỉ là ác mộng thôi mà, tỉnh .”

Loading...