Hứa Dung thấy mệt, vội lên lầu ba nghỉ ngơi. Phó Nhiễm cũng vội vàng về phòng , Minh Thành Hữu thấy cô vội vàng , gặng hỏi. “Về sớm ? Không ngoài dạo
“Không .” Phó Nhiễm bước đến mép giường, cạnh Minh Thành Hữu. “Ông xã , hôm nay em một chuyện .”
Ánh mắt đang tivi thu hồi, thấy một tiếng “ông xã” của Phó Nhiễm xương cốt đều mềm nhũn, Thành Hữu kéo tay cô. “Nói , ông xã đặc xá tha tội cho.”
Phó Nhiễm lấy mảnh vải từ túi áo đưa cho Thành Hữu, cau mày. “Đây là cái gì?”
“Là ước nguyện của Hứa Dung.”
Minh Thành Hữu cầm lên. “Tại em ?”
Phó Nhiễm thu tay. “Từ khi Hứa Dung bước Minh gia, em thấy cô chút gì đó kì lạ, nhưng cụ thể như thế nào thì .” Minh Thành Hữu mở , thấy bốn chữ, rùng liếc mắt Phó Nhiễm, cô tới gần.
“Viết gì ?”
Minh Thành Hữu đưa mảnh vải cho Phó Nhiễm.
Linh hồn, yên nghỉ.
Phó Nhiễm giật . “Chẳng lẽ trong nhà Hứa Dung ai…”
“Lão nhị đến.” Minh Thành Hữu dòng chữ mảnh vải một hồi lâu suy đoán. “Còn một loại khả năng, đó là quá nhiều việc trái lương tâm mới linh hồn yên nghỉ.”
Phó Nhiễm cảm thấy lòng bàn chân lạnh lẽo, nhất thời rõ ràng.“Hứa Dung mới tới Nghênh An, huống chi Nhị ca cũng cô một thời gian ngắn, chẳng lẽ cô là như thế nào Nhị ca rõ so với
Minh Thành Hữu cầm lấy chiếc bật lửa bạch kim đầu giường, thiêu hủy mảnh vải.
“Trước mắt cứ từ từ, đây đều là do em hoài nghi, phái đều tra Hứa Dung, tất cả đều bình thường.” Minh Thành Hữu bật lửa, ngọn lửa nổi lên ánh lạnh lẽo từ mắt . “Cô bất cứ chuyện gì đáng nghi, giờ chúng chỉ thể yên lặng xem dõi chuyển biến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-703.html.]
“Em rõ.” Hai tay Phó Nhiễm che mặt, thể chuyện quá sức tưởng tượng của cô.
Minh Thành Hữu nhờ Duật Tôn giúp đỡ, nhưng ngay cả cũng biện pháp tìm Vưu Ứng Nhụy. Cô biến mất giống như từng tồn tại đời, mà Hứa Dung xuất hiện đúng lúc .
Phó Nhiễm thể tĩnh tâm, nghĩ đến thái độ của Hứa Dung đối với Thẩm Tố Phân lúc hai vô tình gặp ba Vưu Ứng Nhụy ở trạm xe, thật đúng là vấn đề, cô càng nghĩ càng thấy chút vô lý.
Phó Nhiễm rõ rốt cuộc thì Hứa Dung quan hệ gì với Vưu gia , là bởi vì cô ở đó nên mới chuyện như ?
Minh Vanh thấy Hứu Dung tâm trạng bất , suốt ngày la hét bèn tìm công việc nhẹ nhàng nhất ở công ty cho cô, vài ngày nữa là thể bắt đầu .
Một hôm, Tiêu quản gia cùng Lý Vận Linh bệnh viện kiểm tra, Hứa Dung cũng việc ngoài một lúc. Khi trở , Minh gia một ai, Hãn Hãn và chị Nguyệt cũng ở nhà. Hứa Dung lên lầu ba ngủ một giấc, tỉnh dậy liền xuống phòng bếp tìm chút thức ăn, mở tủ lạnh thì điện thoại ở phòng khách vang lên. Nhìn bốn phía ai, cô đành điện. “Alô.”
“Xin hỏi nhà cô ai tên Phó Nhiễm ?”
“>Có. Có chuyện gì ?”
“Phiền cô chuyển điện thoại cho Phó Nhiễm ?”
Hứa Dung uống một ngụm nước trái cây. “Phó Nhiễm , lúc nhà.”
“Mẹ nuôi của cô hôm nay gặp tai nạn mà thể liên lạc với nhà. Chúng gọi điện cho Phó Nhiễm mà ai nhấc máy, điện thoại cũng là do lúc hôn mê nuôi cô cho chúng , là y tá trưởng.”
“Cái gì?” Hứa Dung hoảng hốt. “Gặp tai nạn xe ? Có nghiêm trọng ?”
“Rất nghiêm trọng, hiện tại đưa phòng cấp cứu, nhưng bởi vì phí giải phẫu nộp nên chỉ thể sơ cứu . Cô thể giúp liên lạc với Phó Nhiễm ?”
Tay Hứa Dung run rẩy, nước trái cây trong cốc b.ắ.n lên mu bàn tay, cô vội vàng mở miệng. “Bất kể như thế nào cũng mong các cô hết sức cứu giúp, sẽ đến nộp phí, nhất định các cô cứu đó!”
Phó Nhiễm băng ghế dài của bệnh viện, cô chắp tay n.g.ự.c đỡ lấy cằm, mi mắt nâng lên như điều suy nghĩ, lặng lẽ từng hành lang, rõ bóng dáng đang hối hả bước qua. Một chuỗi tiếng bước chân dồn dập đột nhiên truyền đến, Phó Nhiễm ngẩng đầu, thấy Hứa Dung đang quanh như đang tìm phòng cấp cứu.