Tiêu quản gia cuống quit lấy túi xách của Hứa Dung, trong lúc nhất thời, thuốc cùng sổ khám bệnh rơi , Tiêu quản gia dựa theo đơn thuốc lấy hai viên thuốc, Lý Vận Linh sổ khám bệnh bên chân, cúi nhặt lên, bên trong một vài thứ hỗn độn rơi .
Trong đó, một tờ giấy ghi “Dương tính.”
“Đợi chút…” Lý Vận Linh kỹ đó . “Đã mang thai còn uống thuốc.”
Phó Nhiễm giật .
Vẻ mặt Hứa Dung hiện lên vẻ khó hiểu cùng khiếp sợ, Minh Vanh nhíu mi. “Mang thai?”
“Con tin ?” Lý Vận Linh đưa tờ kết quả tới.
Minh Vanh nhận lấy kỹ, khóe mắt vui vẻ. “Thật , Dung Dung, chúng con ?”
Hứa Dung mờ mịt lắc đầu. “Không khả năng a, hôm nay em mới tới bệnh viện lý do em mang thai ?”
Lý Vận Linh bình tĩnh. “ Thật là, uống thuốc bậy bạ như thế ?”
Hứa Dung đưa tay ôm bụng, kêu đau, Tiêu quản gia lộ vẻ thiết. “Nhị thiếu phu nhân, cô phá thai ?”
“ , thời điểm trở về, cùng Tiểu Nhiễm uống chiều, còn ăn vài quả sơn nữa.”
Lý Vận Linh lời cô , càng tức giận “Đã mang thai còn ăn quả sơn ? Dung Dung, con …….”
“Mẹ, thật sự con mang thai, thật sự .” Hứa Dung ôm mặt nức nở. “Vừa ở bệnh viện con thấy tờ giấy , nếu con chắc chắn dám ăn uống bậy bạ.”
“Sao thể hồ đồ như chứ?” Lý Vận Linh dĩ nhiên giận cô.
Phó Nhiễm yên tại chỗ, cô mang kết quả kiểm tra của Hứa Dung hỏi y tá rõ ràng là gì, gặp quỷ , rõ ràng cô cũng thấy tờ kết quả mang thai .
“Lúc khi khám xong, kết quả kiểm tra là do Tiểu Nhiễm lấy giùm, cô việc gì con mới yên tâm.” Hứa Dung ngả đầu lên vai Minh Vanh.
Lý Vận Linh ngẩng đầu Phó Nhiễm. “Tiểu Nhiễm, chuyện đúng ?”
“Vâng, đúng ạ.” Phó Nhiễm chút do dự mà gật đầu. “ con cũng hề thấy qua tờ giấy .”
Lời của cô , liệu ai tin cô ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-713.html.]
Lý Vận Linh bước nhanh tới cầm lấy thuốc. “May mắn, may mắn, những điều phụ nữ thai thể ăn, chẳng lẽ bác sĩ cho con
“Không .” Hứa Dung lắc đầu. “Con sốt ruột lấy thuốc, sổ khám bệnh và kết quả đều do Tiểu Nhiễm lấy giùm con.”
“Bác sĩ cũng gì với con ?” Lý Vận Linh đầu hỏi cô.
Cô nhếch môi, lắc đầu.
Nhất thời, Lý Vận Linh cũng gì, sắc mặt Minh Vanh khó coi. “Thân thể thoải mái, cho ?”
“Em nghĩ mệt mỏi, nên , mà em để Tiểu Nhiễm cùng cũng như với mà thôi.”
Minh Vanh đưa mắt nơi Phó Nhiễm đang , cô thể giải thích , chắc nghĩ cô cố ý giấu bản kết quả của Hứa Dung.
cũng ai , Phó Nhiễm đương nhiên sẽ tranh cãi.
Hứa Dung ôm bụng. “ Tờ kết quả thể kẹp bên trong, nhưng chẳng lẽ bác sĩ với Tiểu Nhiễm chuyện chị mang thai ? Thời điểm chị tham ăn uống là do chị, chẳng lẽ em nên nhắc nhở chị ?”
Lý Vận Linh , đó bà vẫy tay. “Tiêu quản gia, mau gọi chú Vương chuẩn xe đưa Dung Dung bệnh viện.”
“Mẹ, ai bệnh viện thế?” Người chuyện là Minh Thành Hữu, trở về nhà chậm một chút. “Vừa đúng lúc con mang theo bác sĩ gia đình tới.”
Phó Nhiễm giọng của , thần kinh căng thẳng chợt buông lỏng, trong chuyện, khi xuất hiện, dường như là một bàn tay giữ vững cô, giúp cho ý chí của cô sụp đổ.
Anh ở cửa đổi giầy, phía một vài qu
Hứa Dung tới, sắc mặt trắng bệch.
Minh Thành Hữu bước tới bên cạnh Phó Nhiễm. “ Đây là trưởng khoa Tống, hôm nay em tới bệnh viện tìm bác sĩ ?”
Lúc Phó Nhiễm mới nhớ , hôm nay cô dẫn Hứa Dung bệnh viện tìm bác sĩ.
Trưởng khoa Tống Hứa Dung đang sô pha. “Không dặn dò cô nghỉ ngơi cho ? đưa cho cô thuốc chống sẩy thai, bây giờ cô gì thoải mái ?”
Hứa Dung cắn môi, mỗi ngày trưởng khoa Tống tiếp xúc với nhiều bệnh nhân, thể vẫn nhớ rõ cô?
Minh Thành Hữu nắm tay Phó Nhiễm, lòng bàn tay cô lạnh lẽo.
“Trưởng khoa Tống là kinh nghiệm, về nếu khám bệnh thì trực tiếp tìm cô là , sáng sớm nay đem tư liệu cấp cho cô , hôm nay em và Hứa Dung đến khám bệnh, hóa còn em lấy thẻ khám , cũng may là trí nhớ của Tống trưởng khoa , bằng chỉ sợ Hứa Dung nhớ.”