“Em thích hợp ở nơi .” Ngón tay Minh Vanh khẽ nghịch vài sợi tóc trán Hứa Dung , cô rõ ràng gầy nhiều.
Phó Nhiễm nhận điện thoại của Thẩm Tố Phân, vội vàng chạy tới Vưu gia.
Hai vợ chồng trải qua một trận ầm ĩ, thậm chí còn vì mà đánh , phòng khách hỗn độn, đồ vật khắp nơi đập phá hư hỏng.
Mặt mũi Thẩm Tố Phân đánh bầm dập, Vưu Chiêu Phúc cũng hơn bao nhiêu, hai bên mặt đều là vết cào đỏ thẫm, bàn là mấy xấp tiền ngổn ngang.
Phó Nhiễm ngẩng đầu, chạm đến ánh mắt của Vưu Ứng Nhụy qua ảnh chụp trong phòng khách, cô chằm chằm một lúc lâu, chút ý sợ hãi.
“Tiểu Nhiễm.” Thẩm Tố Phân kéo Phó Nhiễm xuống. “Tiền con cầm về , chúng thể nhận .”
Tầm mắt Phó Nhiễm hướng đến mấy xấp tiền trong tay. “Số tiền ở ?”
“Là đặt cửa, nhưng trừ con còn thể là ai?” Ánh mắt Thẩm Tố Phân đỏ bừng về phía tấm ảnh của Vưu Ứng Nhụy treo tường. “Nhụy Nhụy, Thực xin con.”
Phó Nhiễm cầm lấy một xấp tiền trong đó, hết thảy hẳn là bốn vạn.
“Hôm nay con ghé qu
Thẩm Tố Phân sửng sốt. “Không là con ?”
“Không .”
Vưu Chiêu Phúc xoay mặt qua, ông dậy lời nào đem bộ tiền bỏ trong túi “Bà xem , đem tiền đưa tới tận cửa lấy thật uổng phí, bà thể tìm để trả ?”
“Ông lấy tiền đây cho !”
Thẩm Tố Phân tiến lên giật , Vưu Chiêu Phúc vung tay, nhanh phòng.
Ánh sáng trong phòng ảm đạm, vách tường lâu năm lưu từng vết loang lổ, Thẩm Tố Phân thấy ảnh chụp Vưu Ứng Nhụy rơi lệ. “Chúng nhiều quen, ai vô duyên vô cớ đưa tiền như ?”
“Hay là cẩn thận rơi ở cửa?”
“Không thể nào.” Thẩm Tố phân lắc đầu. “Lúc tiếng gõ cửa, ngoài thấy cái túi để ở đó.”
Như xem là cố ý để .
Mặc dù Vưu gia cũng vài thích, nhưng đều là nghèo khó như , hơn nữa đối phương để họ tên, thật sự khó hiểu.
Phó Nhiễm rời khỏi Vưu gia, lúc đóng cửa khỏi ngẩng đầu phía hành lang, ở nơi , ngay cả bóng dáng quản lý cũng .
Cô ôm một bụng tâm sự rời , lái xe về nhà, đúng lúc thấy xe Minh Thành Hữu ở ngoài Y Vân thủ phủ.
Hắn hiển nhiên cũng thấy cô, đem xe dừng ở đầu đường, Phó Nhiễm chạy xe đến bên cạnh xe Minh Thành Hữu. Anh ké cửa , đó ghế lái phụ xe Phó Nhiễm.
“Tại ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-731.html.]
Dừng xe bên đường, còn để xe ở đây.
Cả Minh Thành Hữu dựa về phía Phó Nhiễm “ Vừa thấy em lười.”
Tay Phó Nhiễm còn nắm tay lái. “Được, đợi chút nữa bảo tài xế đến lái xe về.”
Cô khởi động xe chạy , Minh Thành Hữu cầm lấy bàn tay Phó Nhiễm: “Ngồi ở đây một chút , ngắm phong cảnh cũng .”
“Thực là nhàn nhã nhỉ?”
Phó Nhiễm theo ý đầu xe khỏi Y Vân thủ phủ, Minh Thành Hữu nhếch chân lên “Hôm nào dẫn em đổi xe ?”
“Không cần.”
“Sao cần?”
“Xe chạy .”
Bàn tay Minh Thành Hữu hướng xuống chân Phó Nhiễm vuốt nhẹ, cố ý trêu chọc cô “Có nhiều thứ cứ còn dùng là , Phó Nhiễm, mua xe cho em.”
Phó Nhiễm Minh Thành Hữu, đôi khi cố chấp lên so với cô lợi hại hơn nhiều.
“Vừa em đến Vưu gia.”
“Có gì mà ?”
Ánh mắt Phó Nhiễm chú ý tình hình giao thông phía . “Hôm nay em phát hiện chuyện kì lạ.”
“Nhặt tiền?”
“Không khác biệt lắm.”
Minh Thành Hữu , vỗ nhẹ vai Phó Nhiễm “Vận khí như .”
“Là cho Vưu gia tiền.”
Minh Thành Hữu vắt chéo chân lên “Không đối phương là ai ?”
“Ừ.”
Đầu ngón tay liên tục gõ nhẹ đùi vài cái “Em cho rằng sẽ là ai?”
“Em chỉ là đang nghĩ ai vô duyên vô cớ cho tiền như , còn là cho Vưu gia?”
Minh Thành Hữu cầm tay Phó Nhiễm “Chúng xem phim .”
“Ừ.”
“Đầu óc cả ngày cứ suy nghĩ những chuyện như chắc em cũng chịu nổi .”