Lý Tắc Cần , cảm thấy cũng đúng.
Vẻ mặt Lý phu nhân tràn đầy đắc ý "Cô như , mang theo thứ gì nên mang nhỉ?”
Vưu Dữu kéo vali tới mặt hai , đem khóa kéo mở , quần áo bên trong nhất thời đổ ngoài.
Trong vali ngoại trừ quần áo thì chẳng gì cả, trừ bỏ nhẫn đính hôn, còn tất cả trang sức Lý Sâm tặng cô, cô hề mang một cái nào.
Ánh mắt Lý phu nhân sắc bén "Đây quần áo trong của Sâm Tử ?"
Vưu Dữu xuống , giống như thấy gì, xếp quần áo bỏ vali, đó kéo khóa kéo, dậy.Vì dậy quá nhanh, cô choáng váng, cô lung lay sắp " lấy gì cả, chỉ mang một bộ quần áo trong của mà thôi."
Lý phu nhân vươn hai tay , ngắm nghía bộ móng tay mới "Sau khi Sâm tử trở về chừng còn thể tìm cô, đến lúc đó giải quyết như thế nào, cần dạy cô chứ?"
Ánh mắt Vưu Dữu châm chọc "Chuyện của con con tự xử lý như thế nào, hơn nữa theo ba lâu ngày con cũng học một chút ."
Nói xong, liền kéo vali ngoài.
Sau lưng cô vang lên tiếng ly ném tường.
Vưu Dữu vô thần kéo vali về phía , đầu biệt thự xa hoa phía , biệt thự to lớn như thế, cả đời cô cũng mua , dù chỉ là một căn phòng nhỏ bé.
Nước mắt bất tri bất giác rơi xuống, nếu cô yêu , cô để giam lỏng trong ngôi nhà như chim hoàng yến ?
Thở dài một , cô lấy thở, buồn, đau khổ lẫn tiếc nuối, nhưng cô nhát quyết sẽ trở nơi .
Trái tim trong lồng n.g.ự.c đau đớn, cô bước , hiện tại cô nghĩ gì cả, cô chỉ mong trở về ngôi nhà ấm áp của cô mà thôi.
Công việc của MR đại đa vẫn là do Phó Nhiễm xử lý, Minh Thành Hữu ít khi tới công ty.
Xe chạy nhanh đường, đột nhiên đổi lộ trình, đó hướng tới ngôi nhà riêng suối nước nóng.
Minh Thành Hữu hai tay nhàn nhã đặt ngược, đang nhắm mắt dưỡng thần, nước nóng bốc lên, bay lượn lờ xung quanh, từng lỗ chân lông như mở , cả phút chốc thư thái hẳn .
Rầm!
Một bóng nhảy , bọt nước b.ắ.n tung tóe lên mặt Minh Thành Hữu, nghiêng , đưa tay che mặt .
Sắc mặt rõ ràng tối sầm , nghiến răng , đưa tay hắt nước lên Huống Tử “Làm gì đó, đât là nơi mà thể tới ?”
"Có gì thể?"
Minh Thành Hữu trừng mắt Huống Tử.
Huống tử thoải mái đưa tay vỗ vỗ ngực, đó dựa lưng vách tường, xuống.
Minh Thành Hữu lấy khăn chụp lên mặt, hai ai cũng chuyện, nhắm mắt hưởng thụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-736.html.]
Sau một lúc, Huống Tử mới phát tiếng thở dài "Thích thật."
Minh Thành Hữu qua một lớp khăn "Chuyện nhờ , tìm hiểu ?"
"Hối lộ ."
Minh Thành Hữu cầm khăn ném về phía Huống Tử "Đừng thừa nước đục thả câu, mau”
"Ngươi bên quả thật kín, tra xét lâu như vậychỉ thu một ít tin tức."
"Cái gì?"
"Trước tiên, cho , đang hoài nghi Minh Vanh?”
Minh Thành Hữu dựa vách tường bể bơi “Cậu cứ việc của ”
“Bên Lý LẬn Thần, mặc dù giam trong tù, nhưng Lý lão gia vẫn buông bỏ, hơn nữa cũng điều tra , Minh Vanh và đối phương một chút giao dịch bí mật về tài chính, bây giờ tra rõ , coi như đây cũng là một tin tức cho ”
Trên mặt Minh Thành Hữu vẫn là một biểu hiện bình thường.
Ở bên ngoài tin đồn rằng, khi bệnh nặng một trận, khi tỉnh thì buông bỏ hết tất cả việc, cầm quyền MR hiện giờ cũng là PHó Nhiễm, Minh Tam Thiếu đặt cho danh hiệu chơi bời lêu lổng, cái loại danh hiệu Minh Thành Hữu vẻ hợp. Mà cũng , Phó Nhiễm là ai a? LÀ bà xã của , cái gọi là vợ chồng cùng hợp tác việc,Minh Thành Hữu dọn đường cho cô , cô chỉ huy MR từng bước từng bước tiến xa.
Huống Tử ở bên cạnh một vài chuyện với , Minh Thành Hữu trợn mắt “Còn đó chuyện ?”
“Tiêu quản gia cơ hồ đều ở nhà, cả, nhưng một , khi Hứa Dung ngoài, một xe taxi bám theo, đến quảng trường phát hiện đó là Tiêu quản gia, hai chuyện một hồi, Tiêu quản gia còn trung tâm thương mại mua sắm cùng với Hứa Dung.
Minh Thành Hữu dậy, lấy khăn tắm quấn nửa “Thật , chuyện cho thật khó hiểu”
Hai tắm suối nước nóng bao lâu, Huống Tử mặc quần áo rời , lâu , Minh Thành Hữu cũng lái xe ngoài.
Đưa mắt kính chiếu hậu, nãy một ánh mắt chằm chằm , đều cả, Minh Thành Hữu nhếch môi, ngón tay gõ gõ tay lái, đó khởi động cho xe chạy đường.
Về đến nhà, tháy Phó Nhiễm đang ôm máy tính ở ban công, Hãn Hãn và chị Nguyệt đang ở trong hoa viên.
Cứ lâu lâu, bên truyền đến tiếng “Hắc hắc” của Hãn Hãn, Phó Nhiễm ngẩng đầu thí thấy Minh Thành Hữu đang ôm con, miệng còn “Hãn Hãn, kêu ba ba ”
Anh đúng thật là, thích bế con lên cao.
Phó Nhiễm , nhíu mày , nhắc nhở mới .
Hãn Hãn cưới đến đỏ bừng cả mặt, một lúc mới phát hai chữ “A, đánh!”
Chị Nguyệt ở bên cạnh thiếu chút nữa đến quặn cả ruột cau mày “Kêu ba ba”
“Đánh!”
“Ba ba!”