Minh Vanh thành tiếng, “Cô nghĩ rằng và cô là thần tiên Đại La? Vung tay là thể xóa sạch thứ?”
“ mặc kệ, là nợ !”
“Vưu Ứng Nhụy, cẩn thận lời của cô!”
Vưu Ứng Nhụy ở nhà cả ngày bức đến mức điên , như cùng tù khác gì . Cô đột nhiên lên “Cũng , cùng lắm là vạch mặt , đem chuyện kể hết , cùng lắm sẽ chịu tội đánh thương, thêm tội g.i.ế.c thành.”
Nói xong cô liền chạy cửa.
Hứa Dung bên ngoài kịp trở tay, nhất thời cũng trốn, Vưu Ứng Nhụy chuẩn mở cửa. Cô cứng ngắc tại chỗ, thấy Vưu Ứng Nhụy đang về phía đột nhiên xoay , khăn lụa cổ đàn ông lạ phía giữ chặt, quấn hai vòng, đem Vưu Ứng Nhụy kéo đến mặt. Minh Vanh vẫn bình tĩnh như nhàn nhã
“Vưu Ứng Nhụy, cô qua câu g.i.ế.c diệt khẩu ?”
Vưu Ứng Nhụy kinh hãi trợn mắt, Hứa Dung tay chân lạnh lẽo, nếu như chính tai thấy, cô chắc chắn tưởng tượng câu là từ miệng Minh Vanh .
“Anh, g.i.ế.c ?” Vưu Ứng Nhụy kiễng mũi chân, hình vững , mắt lộ tia hoảng hốt, hai tay giữ khăn lụa liên tục lắc đầu, “Không cần, cần.”
Minh Vanh đưa lưng về phía “ chỉ nhắc nhở cô, mạng của cô, thể lấy dễ dàng.”
“Thả , dám nữa”
Minh Vanh đàn ông phẩt tay “David, thả cô .”
Vưu Ứng Nhụy cùng Hứa Dung đang ngoài cửa đều thấy nhẹ .
Người đàn ông to cao hai tay đột nhiên dùng sức, mũi chân Vưu Ứng Nhụy mới hạ xuống kiễng lên, Hứa Dung thấy lạnh , tầm mắt Vưu Ứng Nhụy cửa, thấy như , cô vốn định mở miệng, khuôn mặt chuyển sang vặn vẹo biến hình, móng tay hung hăng bấu mu bàn tay đàn ông “Buông!”
Minh Vanh tiếng động đầu “David, ngươi định gì?”
Hắn vẫn buông tay, mắt Hứa Dung trợn lên, thấy hai chân Vưu Ứng Nhụy từ từ đưa lên cách mặt đất, cô sức giãy dụa, xoay qua xoay , nước mắt dàn giụa hướng cửa mở rộng miệng. Hứa Dung chống tay lên tường, cảm thấy như tắt thở, ánh mắt Vưu Ứng Nhụy cô như cầu cứu, trong n.g.ự.c cô buồn bực khó chịu, thấy Minh Vanh lên nhanh về phía đàn ông lạ “Buông !”
Người đàn ông dùng sức, mạnh tay hất Vưu Ứng Nhụy . Cô như cái bao dài mặt đẩt, nhúc nhíchNhị thiếu, cô chết, cô quá nhiều chuyện của , thả đối với lợi”
Minh Vanh Vưu Ứng Nhụy mặt đất “David, g.i.ế.c ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-739.html.]
“Cô chết, c.h.ế.t sẽ là .”
Minh Vanh xoay , mệt mỏi thả tay xuống “Tìm một chỗ xử lý, nhớ cẩn thận.”
“Dạ”
Hứa Dung lấy tay đè nhanh lên ngực, tim đập bùm bùm như nhảy , cô lặng lẽ từng bước dựa vách tường rời sang phòng ở.
Minh Vanh xong, im lặng thật lâu.
Anh lên ban công, một lát trở phòng ngủ, mép giường. Hứa Dung ôm chặt hai vai đang , sắc mặt Minh Vanh ảm đạm “Em thấy tất cả , cũng là như thế nào, còn đồng ý đính hôn với ?”
Anh chỉ thấy ánh mắt chua xót, liền ôm Hứa Dung “Anh khả năng trở như ”
“Vì như ?” nước mắt Hứa Dung rơi hõm vai “Em bước Minh Gia, mắt thấy Phó Nhiễm cùng Thành Hữu, nhớ tới Vưu Ứng Nhụy khi c.h.ế.t , nếu cô cùng Thành Hữu thể hạnh phúc, lẽ sẽ xảy chuyện . Em tự nên đem chuyện trách tội lên họ, càng về càng tiếp xúc nhiều, tâm em đau khi thấy bọn họ yêu thương sâu đậm, sợ chuyện của phát hiện, cho nên thể để bọn họ sống như , em thậm chí còn tư tưởng chia rẽ họ, nên hiện tại em mệt mỏi, vì chúng như ?”
Minh Vanh vuốt đầu Hứa Dung “Vì chuyện nên em chiếu cố Vưu gia?”
Cô dựa trong lòng gật đầu. Minh Vanh thở dài “Anh sớm nên là em thích hợp.
“Minh Vanh, chúng sẽ ?”
“Anh đến bước , lui về nữa.”
“Vì ?”
Anh ôm chặt cô lòng “Nếu sớm , sẽ để em rơi tình huống , cũng sẽ trêu chọc em, giờ chúng con, Dung Dung, em chỉ thể tiếp tục sai cùng ”
Hứa Dung nén tiếng “Anh nếu là sai, tại dừng ?”
Minh Vanh ôm chặt cô, im lặng nữa.
Hôm .
Buổi sáng, như thường lệ, tất cả trong gia đình vây quanh bàn ăn, Hãn Hãn một phần đồ ăn riêng, nhóc tới bên trong xuống, bắt chước cách ăn uống như Phó Nhiễm. Hốc mắt Hứa Dung đỏ bừng, đôi mắt nặng trĩu, mất hồn mất vía bên cạnh Minh Vanh.