“Dung Dung, tối hôm qua ngủ ?”. Lý Vận Linh thiết hỏi.
“Dạ, hai ngày nay con ngủ ngon.” Hứa Dung nheo mắt về phía Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu đang đối diện, Minh Vanh cũng hiểu ánh mắt phức tạp của cô là vì .
Hứa Dung nắm chặt đũa, đầu Minh Vanh yếu ớt giật , dường như phát hiện gì đó trong đáy mắt cô. Lời tối qua , Hứa Dung nhớ rõ, đúng , nếu thể từ bỏ, chỉ thể tiếp tục sai cùng . Minh Thành Hữu bên cạnh Phó Nhiễm, Phó Nhiễm lo cho Hãn Hãn nên ăn gì, đem chén cháo đặt mặt cô, đầu Lý Vận Linh “Mẹ, chân đỡ nhiều ?”
“Ừ, hơn nhiều .” Lý Vận Linh vùi đầu ăn điểm tâm.
“Chúng con chuyển đây cũng một thời gian, con cùng Phó Nhiễm trở về Y Vân thủ phủ.”
Hứa Dung ngẩng đầu về phía hai .
Lý Vận Linh giận tái mặt "Cái gì?"
Phó Nhiễm bất ngờ Minh Thành Hữu, bàn chuyện với cô, Minh Thành Hữu chậm rãi cắn miếng trứng ốp la “Mẹ, cuộc sống vợ chồng con ở đây, hơn nữa nhiều cũng tiện, Y Vân thủ phủ cũng gần đây, con sẽ thường xuyên ghé qua thăm .”
Minh Vanh xen , Hứa Dung đưa mắt cẩn thận quan sát Lý Vận Linh, xem thử bà trả lời như thế nào.
“Không , trong nhà hiếm khi vui như , Dung Dung cùng Nhị ca con ở một tầng, các con cũng một một tầng, gì tiện?” Lý Vận Linh Phó Nhiễm “Tiểu Nhiễm, đây là ý của con?”
“Phó Nhiễm , , là con về.” Minh Thành Hữu bảo vệ vợ .
Sắc mặt Lý Vận Linh vẻ giận, vẫn cầm thìa trong tay “Mẹ giữ Hãn Hãn bên , khi Hứa Dung sinh con, hai đứa trẻ cũng bạn bè.”
“Mẹ, lo xa , chúng con trở về là ” Minh Thành Hữu lên ”Hơn nữa, về trong nhà Nhị ca cùng Hứa Dung ?”
Lý Vận Linh tính Minh Thành Hữu, bà như thế nào cũng chẳng . Thấy Lý Vận Linh gì, Minh Thành Hữu lấy cho bà chén cháo “Coi như đồng ý , đây, hiếu kính , ăn nhanh khi còn nóng.”
“Con, cái thằng !” Lý Vận Linh buồn , nhận bát cháo từ tay Minh Thành Hữu.
Tay Hứa Dung nắm đầu chiếc đũa thật chặt, Minh Vanh bên cạnh, thấy mỉm ăn bát cháo thịt nạc, mặt chút cảm xúc.
Quả nhiên, đối với Lý Vận Linh, bà dùng thái độ giống . Hứa Dung nhận thấy ở Minh gia, cô như miếng băng mỏng.
Phó Nhiễm thẳng phòng, ý mặt mới dần dần mất “Sao đột nhiên về Y Vân thủ phủ?”
”Em về ?” Minh Thành Hữu đến ôm cô n.g.ự.c “Ở đây nhiều , thiết cũng để ý thời gian, địa điểm, em buổi tối khó nhịn, cắn miệng dám hét to, tim thật đau”
Phó Nhiễm ưa bộ dáng của “Nói chuyện lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-740.html.]
“Cùng Hãn Hãn về , ở nhà vẫn là an nhất.”
Phó Nhiễm xoay mắt Minh Thành Hữu “Nếu nhà an , chúng , ?”
“Tạm thời, chỉ thể đưa em cùng Hãn Hãn về , lí do sẽ khác nghi ngờ, bên thể , nhưng sẽ lưu ý cẩn thận, cho nên cách năm ba bữa sẽ đến đây.”
Phó Nhiễm ôm Minh Thành Hữu “Xác định ?”
”Vẫn là lí do, hiểu ”
“Có lẽ chỗ Tiêu quản gia sẽ manh mối.” Phó Nhiễm nhắc nhở.
Minh Thành Hữu khẽ hôn đỉnh đầu cô “Em chỉ cần lo cho Hãn Hãn cùng bản em là , chuyện còn giao
Sau khi Minh Thành Hữu rời khỏi, Phó Nhiễm ở trong phòng dọn dẹp.
Hứa Dung mở cửa “Thu dọn hành lý nhanh ?”
” , cũng gì nhiều, chút quần áo vẫn để để thể về ở qua đêm.”
Hứa Dung đến phía đối diện Phó Nhiễm, cô chằm chằm chớp mắt “Mẹ đối với em thật .”
Phó Nhiễm ngẩn “Hả, chị là ?”
“Lúc chị về Mĩ, thái độ của em cũng thấy đó”.
“Dung Dung, Y Vân thủ phủ dù cũng gần đây, nước Mỹ quá xa, gặp chị cũng gặp ”
Hứa Dung ở trong phòng ngủ tới lui vài vòng “Tại đột nhiên về?”
“Lúc là vì chân , bất tiện, hiện tại hồi phục .”
“Hai như chuyển , chị chút quen.”
Phó Nhiễm cùng Hứa Dung ở phòng chuyện, Hứa Dung xuống lầu, Lý Vận Linh vẫy cô “Thế nào?”
“Mẹ, con với tiểu Nhiễm chân khỏi hẳn, bọn họ ở thêm mấy ngày, tiểu Nhiễm cố ý , đang trong phòng sốt ruột thu dọn nọ, còn trong nhà bảo mẫu ? Nếu thật sự thì gọi quản gia về. Nói con cũng thể giúp đỡ hỗ trợ, đối với cô . Mẹ, nếu con lên khuyên nhủ tiểu Nhiễm nữa
Nguyên do ý Lý Vận Linh Hứa Dung khuyên Phó Nhiễm ở . Lý Vận Linh xong sắc mặt xanh mét, tức giận lên “ Có thật nó như thế?”