Bên trong biệt thự to lớn, nhưng ngay cả một giúp việc cũng .
Bình thường, cơ hồ ai qua đêm ở đây.
“Chuyện của Lận Thần, chứ?”
Minh Vanh xòe 2 tay “Không biện pháp, chuyện Thành Hữu cũng bỏ qua, áp lực phía cũng ít, giúp một tay, cũng thật lực bất tòng tâm”
“Cậu cũng biện pháp?”
Minh Vanh theo bản năng nhíu mày “ Ông biện pháp thì cũng chẳng cần mặt”
Ông Lý , sắc mặt âm u “ Con trai như , đầu tiên là tai nạn xe, hiện tại tù, Lận Thần coi như xong ”
Minh Vanh móc điếu thuốc thơm hút một , xuyên qua đám khói thẳng về phía ông Lý “Một nữa thông báo cho ông , nhắc nhở nên hành động thiếu suy nghĩ, chính vì bậy bạ cho nên mới Minh Thành Hữu bắt , cho cùng cũng là do gieo gió gặt bã
“Minh Vanh, dầu gì nó cũng là họ của ” Ông Lý vui , ánh mắt trì hoãn, gác chân lên “ À, thể quên bây giờ còn mang họ Lý nữa , họ Minh cơ mà?”
Minh Vanh nghiêng dứng dậy, gạt điếu thuốc gạt tàn “ Nếu như , chúng cũng còn gì để nữa”
Nói xong liền dậy.
Ông Lý thấy vội “Cậu xuống , ai ?”
Bên ngoài, David động tĩnh liền đẩy cửa “Ông Lý?”
Ông vội vung tay tỏ vẻ gì, David mới lui trở về.
Minh Vanh đưa mắt cánh cửa, đó mới trở ghế salon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-742.html.]
Ông Lý còn gọi là Lý Bồi Ninh chính là lớn nhất ở Lý gia.
“Minh Vanh, chuyện của Lận Thần tạm thời cứ như , cho dù ngoài thì cũng chẳng còn hi vọng gì nó, mấy năm thật vất vả mới tìm , cha cũng thể nghỉ ngơi .
Bàn tay Minh Vanh nắm chặt thành quyền, chống lên trán “ điều tra chuyện năm đó, trong hồ sơ ghi chép đầu tiên, quả thật ghi thắng xe của ba cố ý phá hu, thời điểm xảy tai nạn, Minh Vân Phong cũng ở đó, cho nên đoán chuyện quan hệ tới Minh gia.
“Nếu nhu đây là một vụ tại nạn xẹ cô đơn giản, cũng sẽ nghi ngờ Minh gia, theo tình huống lúc đó, chỗ mà ba c.h.ế.t cũng đúng lắm, bởi vì đầu xe đ.â.m cháy nghiêm trọng, dẫn đến viêc bọn họ vây ở trong buồng lái, cảnh sát cũng kết luận là họ thiêu chết”
Minh Vanh nhắm mắt , lời Lý Bồi Ninh từng qua .
“ Lúc đó với cha đang chuyện điện thoại, họ gặp chuyện may liền chạy tới hiện trường ngay, lúc đó xa xa còn thấy Minh Vân PHong xe, trong khi đó bộ chiếc xe bốc cháy thật cao, Minh Vân Phong đấy một hồi, đó tự nhiên mà rời . Minh Vanh, tất cả chuyện lúc đó đều chứng kiến rõ ràng!” Mỗi Lý Bồi Ninh nghĩ tới chuyện đều chảy nước mắt.
Minh Vanh cũng biểu tình gì, bàn tay đặt đầu gối nắm chặt .
“Sauk hi cha , định đón về nhà chăm sóc, lúc đó mới sinh đầy một tháng, lúc tới, liền nhận tin bà ngoại qua đời, còn thì mất tích. huy động lực lượng, mối quan hệ, cơ hồ lật hết thành phố Nghênh An nhưng vẫn tin tức gì về . Nửa năm , tin tức ba “Tử vong ngoài ý ” dần chìm quên lãng, Minh gia tung tin tức đang nuôi dưỡng , khi đó Minh gia cũng Minh Thành Hữu. Mọi đều cho rằng Minh gia thật , nghĩ đứa trẻ mà họ đang nuôi dưỡng là , ông mạng của cha , nhưng đem nuôi ở bên , hơn nữa đối với báo chí bên ngoài, tựa hồ tình cảm ông dành cho kém gì cha ruột”
Đây cũng chính là nguyên nhân mà Lý Bồi Ninh bao giờ nghĩ Minh Vanh là cháu ruột của .
“ Ông chúng cớ chứng minh tội ác của Minh Vân Phong, cho nên mới chuyện tranh giành con”
“ , từ tới giờ Minh gia canh phòng nghiêm mật, cũng chỉ ngày đó, Lý Vận Linh và quản gia từ nhà đẻ trở , thật vất vả mới tách hai chiếc xe , nghĩ tới bên trong đó 2 đứa bé, quản gia liều mạng bảo vệ một đứa, mới đó chính là con trai của Tiêu quản gia” Lý Bồi Ninh liên tục, chuyện của hai mươi năm dường như đang hiện mắt ông.
Minh Vanh cảm thấy câu chuyện quá mức nặng nề, dậy mặt Lý Bồi Ninh “ Chuyện sẽ tự an bài, Hào Không của Minh gia Minh Tranh, Minh Thành Hữu thực lực hung hậu của MR, chỉ thể lấy tiến”
“Tựa như năm đó , cần tốn nhiều sức lực, mượn tay khác mà hành động, hoài nghi thì cũng đến phiên chúng !”
“Ông là hủy camera theo dõi?”
Lý Bồi Ninh gật đầu “Bởi vì tình hình lúc đó, Minh Tranh bên đang nhắm tới kỹ, gần đây qua mật với La Gia Y, thể để cho bọn họ , nếu thêm một tay La gia chúng càng khó tay. Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu nữa, năm đó nghĩ tất cả biện pháp cũng thể chia rẽ bọn họ. Hừ, còn tận mắt cô kết hôn, còn tưởng rằng thể nước chảy thành song”
“Phương diện tựa hồ ” Minh Vanh ngắt lời Lý Bồi Ninh “ Thành Hữu sinh lòng nghi ngờ, một khi đem mục tiêu đặt lên , nhanh sẽ hành động”