Minh Vanh việc quan trọng xử lý, chỉ ở một lúc rời . Trong căn nhà lớn mà lạnh lẽo, chỉ còn Hứa Dung cùng bảo mẫu.
Cô như mất hồn ôm gối trong phòng khách, chuông cửa bỗng vang lên, cô giật , đằng lưng mồ hôi lạnh ướt đẫm.
Bảo mẫu khi cửa báo, “Nhị thiếu phu nhân, cảnh sát đang ở ngoài c chuyện hỏi cô.”
Hứa Dung trong chốc lát kinh hãi thể gì.
“Để mở cửa.” Bảo mẫu thấy cô gì, thúc giục.
Hứa Dung lên, “Để xem.”
Quả nhiên cửa hai mặc y phục cảnh sát đang đợi, Hứa Dung cố trấn tĩnh, “Các tìm ai?”
“Minh Vanh đây ?”
“Anh ở đây.” Hứa Dung đút hai tay túi quần, che dấu sợ hãi trong lòng.
Một cảnh sát cô, băn khoăn hỏi, “Cô là vị hôn thê của Minh Vanh đúng ? Nếu tin tức gì của mong là cô hợp tác thông báo cho chúng . họ Hoàng, đây là điện thoại của .”
Hứa Dung run rẩy nhận lấy, sẵng giọng hỏi, “Các tìm Minh Vanh chuyện gì ?”
Cảnh sát giữ chuyện kín như bưng, chỉ , “Có chút chuyện cần hỏi thôi.”
“Minh Vanh còn về.”
“Chúng đến công ty, nhưng ở đấy. Nếu gặp , hi vọng cô thể khuyên sớm mặt phối hợp với chúng .”
Minh Vanh cảnh sát để ý, cho đến lúc , Hứa Dung mới sự thể nghiêm trọng nhường nào.
Sau khi cảnh sát rời , Hứa Dung bước chân cứng ngắc trong nhà, qua cửa sổ về hướng cửa chính, cảm giác như đang vô ánh mắt theo dõi. Cô lấy định gọi cho Minh Vanh hỏi thăm tình hình.
Bảo mẫu ở bên, “Nhị thiếu phu nhân, cảnh sát tìm Nhị thiếu chuyện gì ?”
Tất nhiên là Hứa Dung thể , chỉ gật đầu cho lệ.
Bảo mẫu vội vàng nhắc nhở, “Cô gọi cho Nhị thiếu cũng cẩn thận. Không phim , chắc điện thoại của Nhị thiếu lén.”
Hứa Dung vội ngắt điện thoại, cô nghĩ đến việc chứ.
Đi quanh quẩn trong nhà, mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, bão mẫu chuẩn xong bữa tối. Bình thường tầm giờ Minh Vanh về, cho dù chuyện đột xuất cũng sẽ gọi điện, nhưng hôm nay yên tĩnh lạ thường. Hứa Dung salon, chờ đợi điện thoại của Minh Vanh.
“Nhị thiếu phu nhân, bữa tối chuẩn xong .”
Cô bàn cơm, yên lòng mà gẩy gẩy bát cơm, “Bà cũng xuống ăn cùng luôn .”
9 giờ tối, vẫn chút tin tức gì của Minh Vanh. Bảo mẫu để phần chút thức ăn cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-748.html.]
Hứa Dung cả đêm gặp ác mộng, thể ngủ yên, lúc tỉnh dậy trời mới hửng sáng, bốn bề yên ắng. Cô bước đến cửa sổ, cây cối trong hoa viên một mảng sương mù bao phủ, lạnh giá vô cùng.
Trên tủ đầu giường, điện thoại đột nhiên vang lên. Cô giật , tim đập nhanh mấy nhịp, vội chạy đến cầm lấy điện thoại, “Alô. Minh Vanh?”
“Là .”
Nước mắt Hứa Dung rơi lã chã, “Anh đang ở ? Tại một chút tin tức cũng co
“Anh xin , em sợ hãi. Dung Dung, tối nay 6 giờ đến bến tàu đợi , đêm nay chúng rời Nghênh An.”
“Cảnh sát đang tìm .”
“Nhanh như ?” Minh Vanh kịp nghĩ nhiều, “Đến lúc đó sẽ liên lạc với em.”
“Minh Vanh, chúng thoát .”
Đầu dây bên , thanh âm dừng một chút.
“Đi cũng , nếu thật sự thì em hãy về Mĩ. Em dù là phận hôn thê nhưng dính líu gì đến việc , khi về Mĩ thì tìm cha em, còn con …” Hứa Dung thấy giọng đầu bên trầm xuống, “Nếu em giữ, thể bỏ .”
“Minh Vanh!” Tay cô nắm chặt điện thoại, “Sao thể lời như thế?”
“Dung Dung, còn đường lui .”
“Em quan tâm, dù chúng cũng cùng .”
Minh Vanh thở dài, “Nếu như thể, cũng hi vọng như .”
Hai trầm mặc một lúc, Minh Vanh cất tiếng, “Dung Dung, cúp máy.”
Đầu bên truyền đến tiếng đô đô, Hứa Dung vô cùng căng thẳng, cất điện thoại. Ăn điểm xong, Hứa Dung vườn hoa dạo, đồ đạc cũng cần chuẩn , đồ đó vẫn để trong valy lấy , lúc chỉ cần mang theo luôn là . Sương mù quá dày, cô cũng chỉ dạo chốc lát nhà
“Thiếu phu nhân.” Ngoài cửa tiếng nhỏ truyền đến.
Bởi vì cách xa nên rõ, Hứa Dung dừng chờ bước đến, khi khuôn mặt đó hiện rõ, Hứa Dung sợ hãi, như còn chút sức lực: “Anh là …?”
“ là bạn của Nhị thiếu.”
Hứa Dung che giấu sợ hãi, David cho là cô , “ đến đây chỉ để giúp chuyển lời.”
“Anh .”
“Nhị thiếu chuẩn tối nay đón cô , nhưng xem khó, hiện giờ Minh gia cũng nghi ngờ , còn chờ xem thiên ý.”
Hứa Dung cố gắng giữ bình tĩnh, David, “ .”
“Cho nên, thiếu phu nhân cũng cần vì Nhị thiếu mà tính toán.”