Minh Vanh!
Tiếng thét thê lương của Hứa Dung vang lên, xé rách gian vốn yên tĩnh của núi rừng, cô vội vàng chạy tới hàng rào bảo vệ đ.â.m gãy nát, xuống vực thẳm, ngoài một màu đen thì chẳng thấy cái gì cả, hồn phách cô như bay khỏi xác, cô hướng xuống vực thẳm kêu to “Minh Vanh!”
Lý Vận Linh tới bên cạnh cô, Phó Nhiễm và Minh Thành Hữu cũng chạy nhanh về phía .
Ầm!
Dưới vực truyền đến một tiếng nổ mạnh, đó bốc cháy, ngọn lửa đem thiêu trụi cả cây cối xung quanh.
“Không!!!!!!!”
Lửa cháy hừng hực, cho khác mà đôi mắt như bốc cháy theo, Hứa Dung chịu nổi cú sock, mặt choáng váng, ngã về phía .
May mắn Lý Vận Linh bên cạnh nhanh tay lẹ mắt giữ chặt cô , kéo cô tới khu vực an .
Minh Thành Hữu gọi tới đưa Hứa Dung tới xe “Mẹ, cũng mau chóng trở về cùng Hứa Dung , con và Phó Nhiễm sẽ ở đây tìm kiếm”
Dẫu việc tìm kiếm trong vụ nổ vực sâu là khả năng, nhưng c.h.ế.t thấy xác, Minh Vanh còn sống thì ? Không thể bỏ qua, dù chỉ là một tia hy vọng nhỏ nhất.
Phó Nhiễm yên mặt Minh Thành Hữu, một màn thật sự cho sợ hãi, một lục đục tìm đường xuống, biểu tình Minh Thành Hữu, chằm chằm ngọn lửa vẫn đang rực cháy vực.
Một lúc , mới tới khu vực an .
“Thành Hữu”
“Em ở đây , xuống tìm xem ?”
“Không, em cùng với ”
Minh Thành Hữu cũng gì, nắm lấy tay cô con đường xuống vực, nhân tiện đây cũng thêm, vì những đam mê leo núi, nhưng mua vé, một con nhỏ để . Phó Nhiễm lưng , hai xuyên qua bụi gai, đằng họ là một vài mang theo đèn pin soi đường, xung quanh những chạc cây chìa , giống như đang giương nanh múa vuốt . Gai, nhánh cây móc quần áo, quần áo rách, lộ một ít da thịt, bọn họ lâu mới đến đáy vực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-759.html.]
Chiếc xe của Minh Vanh đáy vẫn còn rực cháy, lửa cháy lan san cây cối, lửa cao tới đỉnh đầu, may mà nơi gió mạnh, cho nên lửa cũng đang yếu dần.
Minh Thành Hữu tại chỗ bốn phía xung quanh, ít vây quanh chiếc xe, vẫn thể thấy bên trong như thế nào, thế nhưng thấy hai cánh cửa xe đều mở toang, phần đầu xe đ.â.m xuống đất, vỡ nát, biến dạng, kính vỡ văng tứ tung, phía cánh cửa sổ xe thể thấy một nử đang vắt vẻo đó.
Minh Thành Hữu vội vàng đưa tay lên che mắt Phó Nhiễm.
Cô xoay , hai tay ôm chặt lấy Minh Thành Hữu.
“Tam thiếu, tiếp tục tìm nữa ?”
Phó Nhiễm giọng kiên nghị vang lên đỉnh đầu cô “Tiếp tục”
Chỉ vẻn vẹn 2 chữ ngắn gọn, nhưng mãnh liệt v kiên định dị thường.
Đằng đưa cho một cái ống nhòm, Minh Thành Hữu kéo cô bên cạnh , bao lâu, đội cứu hộ tới, Phó Nhiễm chân thấp chân cao bước theo về phía , cầm ống nhòm đưa lên mắt, lấy tay điều chỉnh tiêu cự.
Phó Nhiễm im lặng bước theo , cũng hề một câu nào.
Đang bước thì chân cô mắc một sợi dây, thé ngả về phía , may mắn Minh Thành Hữu giữ cô, liền “Em tại đây ”
Kiếm một nơi tương đối sạch sẽ, vực sương mù nên khá ẩm ướt, Minh Thành Hữu cởi áo khoác , khoác lên vai cho cô.
Cô xoa xoa mắt cá chân sưng, ánh mắt gắt gao về phía đang dập lửa.
Phó Nhiễm nghiêng đầu nửa mặt của , tầm mắt của đang chằm chằm nơi nào đó, cô vội vàng gọi “Thành Hữu?”
Anh vội hồn , nhưng cô “Kỳ thật, xét đến cùng, chuyện đều liên quan tới ”
Phó Nhiễm đặt tay lên vai , đó dựa đầu .
“Ba vì nhiều, mặc kệ ý của bà đem đổi chỗ cùng Minh Tranh, thế là từ đó Minh Tranh màn cái danh hiệu con rơi, vũ nhục. Phó Nhiễm, chuyện của hai mươi mấy năm qua lâu , hiện tại chúng chỉ thể thản nhiên mà chấp nhận, cùng lắm là lộ tin ngoài là . Lần đầu tiên bước Minh gia, , đây là ba một đứa con rơi ở bên ngoài, tuy danh nghĩa là an hem nhưng cũng là kẻ thù của . Còn Minh Vanh, đúng, dù là con , ngược đãi như thế nào thì Minh Tranh vẫn là của Minh gia, ba bảo vệ , cho tiến Minh gia một cách trọn vẹn nhất, phương pháp nhất là dùng Minh Vanh để che giấu” Minh Thành Hữu chậm rãi .