Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 760

Cập nhật lúc: 2025-05-24 11:37:04
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Từ nhỏ, sủng tới tận trời, đương cho rằng thứ của Minh gia đều là của , thậm chí bao gồm cả cách chiếm lấy khác, thế cùng địa vị”.

 

“Thành Hữu” Phó Nhiễm ngắt lời “Anh đừng nghĩ như thế nữa, chuyện đều do ba sắp đặt, chúng cần chọn đường cho đúng, giống nhu Minh Vanh , rõ ràng thể đầu , cũng thể lựa chọn tin tưởng chúng , nhưng cực đoan, lẽ cũng nghĩ đến Dung Dung và đứa bé, nhưng cuối cùng bỏ bọn họ mà . Anh dũng khí đối mặt với tất cả, nhưng em thật sự nghĩ , một ngay cả c.h.ế.t còn sợ, chẳng lẽ sợ còn sống ?”

 

Minh Thành Hữu im lặng, cúi đàu Phó Nhiễm chằm chằm, đưa tay ôm cô trong ngực.

 

Cả một bụng nôn nóng cùng buồn bực xả hết, cũng quên rằng, dù còn gì, nhưng bên cạnh còn cô và con trai.

 

Minh Thành Hữu ôm cô thật chặt thả .

 

Phó Nhiễm cảm thấy lạnh cả , đưa hai tay ôm lấy vai, tóc cô là một tầng nước ẩm ướt.

 

“Trở về thôi” Minh Thành Hữu đặt ống nhòm bên cạnh chân .

 

Phó Nhiễm ngẩng đầu “Đi tìm , chừng sẽ kỳ tích”

 

Hai đang đưa mắt đỉnh núi, đột nhiên một la lên từ phía xa “Có !”

 

Minh Thành Hữu vội dậy, kéo cô nhanh chóng bước tới.

 

Đội cứu hộ đang ở trong một lùm cây, đưa tay chỉ một gốc cây, Minh Thành Hữu cầm ống nhòm lên , Phó Nhiễm thấy khóe môi của nhếch lên, đó chậm rãi giãn .

 

Anh tới cạnh nhân viên cứu hộ “Vị trí như , khả năng tới đó cứu ?”

 

Đội trưởng cầm lấy bộ đàm, bắt đầu phân phó công việc, nhưng đó là ở giữa sườn núi, khó mà lên, chứ đừng là mang theo một thương xuống.

 

“Tam thiếu, phân phó trong đội cả , bây giờ cần xác định vị trí một nữa, để thể đề phương án cứu thích hợp, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất thể mang tar a khỏi nơi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-760.html.]

 

“Được, cảm ơn ” Minh Thành Hữu đưa mắt giữa sườn núi, tiếp “Dù như thế nào cũng mang khỏi đó, mặc kệ sống chết”

 

Toàn bộ đội cứu hộ tìm mất hết 6 giờ, bởi vì quan hệ và tiền nên tiến độ nhanh, thời điểm cứu Minh Vanh và đưa bệnh viện thì chỉ còn chút thở mà thôi.

 

Hứa Dung vì quá kích động nên bệnh viện, còn Lý Vận Linh thì cả đêm ngủ, bên cạnh giường bệnh. Bên ngoài thường tiếng bước chân qua dồn dập, bà thử gọi điện thoại cho Phó Nhiễm và Minh Thành Hữu để hỏi thăm tình hình, nhưng vẫn kết nối , chắc do sóng yếu.

 

Lý Vận Linh đến bên cửa sổ, xuyên qua tấm cửa kính, xuống ánh đèn đường bên ngoài.

 

Trong lòng bà đau đớn, tan nát, bà ôm chặt hai vai, cố kìm nén tiếng .

 

Hứa Dung ngủ thật an , gặp ác mộng liên tục, trong giấc mơ còn la hét gọi tên Minh Vanh, Lý Vận Linh nhịn , nước mắt lăn dài má, tuy rằng bà đối xử một chút bất công, nhưng trong lòng bà, từ lâu xem Minh Vanh như con trai .

 

“Mẹ?”

 

Lý Vận Linh đưa mắt lên giường “Dung Dung, con tỉnh ?”

 

Hứa Dung đầu ngoài cửa sổ, đó cô thu hồi tầm mắt, Lý Vận Linh, cô kìm nén nấc lên, cô thẩ khẳng định một điều chắc chắn rằng Minh Vanh còn sống nữa , nếu như còn sống, khi cô tỉnh , chắc chắc sẽ cho cô .

 

“Mẹ?” Cô cất tiếng hỏi, cô vẫn còn mang theo một tia hy vọng mỏng manh “Minh Vanh, tìm ?”

 

Lý Vận Linh ở mép giường, đem tay Hứa Dung đặt trong lòng bàn tay bà “Dung Dung, bác sĩ con nên nghỉ ngơi cho , về sẽ chăm sóc cho con…”

 

Hứa Dung nghiêng , đem chăn trùm kín mặt.

 

Lý Vận Linh cũng nhịn mà trào nước mắt , trong phòng bệnh, ngoại trừ tiếng nức nở thì chẳng còn âm thanh gì khác.

 

Hứa Dung kéo chăn xuống, cô “Me, cho con , lúc nhỏ Minh Vanh là như thế nào?”

Loading...