Minh Thành Hữu bôn ba khắp nơi để lập án tử đối với Lý Bồi Ninh, và cũng từ trong miệng cảnh sát một chút chuyện về David.
Minh Vanh tỉnh , trong phòng bệnh chỉ mỗi Hứa Dung và Lý Vận Linh.
Phó Nhiễm nhận tin tức, cô và Minh Thành Hữu vội vàng chạy tới.
Ở xa tiếng của Hứa Dung, Lý Vận Linh đang bên tai cô “Dung Dung, Minh Vanh tỉnh là chuyện , con còn cái gì nữa?”
Minh Vanh đưa mắt bốn phía xung quanh, sắc mặt cực lý bình tĩnh, giãy dụa, nhưng hai chân hề nhúc nhích.
Anh dấu tay, vẻ yếu đuối hỏi “Thắt lung của con ?”
Hứa Dung cầm lấy tay “Minh Vanh, em hy vọng kiếp sẽ gặp , cho dù gặp thì em cũng sẽ đầu bỏ , hoặc là mặt em sẽ nhảy vực sâu, cho enh nếm thử cảm giác mất yêu nhất nó như thế nào?”
“Dung Dung, em bạy bạ cái gì đó?”
Minh Thành Hữu và Phó Nhiễm bước phòng bệnh, Lý Vận Linh lau nước mắt bên cạnh, Minh Vanh đưa mắt hai .
Minh Thành Hữu ở cuối giường, mở miệng “Thắt lưng của chặt đứt, nửa đời của thể chỉ xe lăn mà thôi, hối hận ?”
Trong giây lát, ánh mắt Minh vanh mờ mịt, chăm chăm chân của , Hứa Dung càng dữ dội hơn, Lý Vận Linh nháy nháy mắt với Minh Thành Hữu, ý bảo nên chuyện thời điểm Minh Vanh đang nhạy cảm như thế.
phản ứng của Minh Vanh vô cùng lạnh nhạt, lẽ là do dạo một vòng qua quỷ môn quan trở về, nghĩ gì mà chịu đựng
“Ít nhất tận mắt thấy ông c.h.ế.t như thế nào, hối hận”
Minh Thành Hữu lắc đầu, Minh Vanh quá cố chấp, quá bảo thủ .
“Kết quả như thế , thể chấp nhận ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-762.html.]
“Đây là kết quả nhất ”
Hứa Dung nhiều điều với Minh Vanh, Minh Thành Hữu và Phó Nhiễm ở một chút cũng ngoài, Lý Vận Linh cũng theo phía .
Mấy tới phòng nghỉ, Lý Vận Linh day day trán, mấy ngày , bà trải qua bao nhiêu chuyện, bà thật sự mệt mỏi, lúc đầu bà một chút oán hận với Minh Vanh, nhưng ngoại trừ sự đau lòng, còn gì khác.
Minh Thành Hữu Lý Vận Linh chằm chằm, suy nghĩ một lúc lâu, Phó Nhiễm định gì đó “Thành Hữu, em ngoài gọi điện thoại một chút”
Minh Thành Hữu thấy Phó Nhiễm bước ngoài, cửa phòng đóng , nhẹ giọng mở miệng “Mẹ”
“n” Lý Vận Linh sức lực đáp .
“Mẹ nhớ bên cạnh Lý Bồi Ninh một tên David chứ?”
“Sao nhớ, nó là con nuôi của ông ?”
“Vâng” Minh Thành Hữu nhất thời mở miệng như thế nào, Lý Vận Linh nhíu mày “Hỏi cái gì? Chắc chắn sẽ xử tử hình”
“>Mẹ, David Lý Bồi Ninh nuôi dưỡng bên từ bé, chẳng qua bên ngoài , khi lớn lên mới tới đây”
Lý Vận Linh hề quan tâm tới việc .
“Mẹ cảm thấy gì kỳ quái ?”
“Có gì mà kỳ quái, ít kẻ tiền thích như , nuôi dưỡng đó dùng để việc, cũng giống như việc nhận con nuôi ”
“Mẹ” Minh Thành Hữu đem lời hết “ Mẹ cảm thấy kỳ quái khi chúng thể tìm đứa con thất lạc cảu Tiêu quản gia ?”
Lý Vận Linh đang nhắm mắt bỗng dưng trợn tròn lên, vẻ mặt khó tin về phía Minh Thành Hữu “Ý con là?”
“Lúc con cũng chỉ là hoài nghi mà thôi, bởi vì lúc Minh Vanh qua đó là đứa con do Lý Bồi Ninh nuôi dưỡng để việc, hai ngày nay con âm thầm kêu lấy tóc của Davis xét nghiệm, hôm nay con mới nhận kết quả.