”Ở nhà cũng .”
”Đây là của tặng cho em.” Minh Tranh giữ cô ,cầm chiếc vòng cổ từ chỗ nhân viên đúng cạnh,đeo cho Văn Anh.
La Văn Anh bóng lưng qua gương. đưa tay xoa chiếc vòng.Nhân viên cửa hàng khỏi khen ngợi: ”Trông thực sự ,bộ lễ phục chính là đỉnh cao của thiết kế.Ánh mắt Minh thật chuẩn xác.” Lúc đàn ông đeo cho cô, khi bỏ những lọn tóc khỏi chỗ gáy, khuôn mặt cô khỏi giãn .
Vưu Dữu xe từ trường về, lưng đeo túi vải bố,đầu đội mũ đánh tennis đen,trong túi tiếng di động vang lên. Khi thấy điện thoại hiện thị, cô liền ngắt tiếng,tiếp tục . Lúc đến chỗ hành lang thì gặp cô thím hàng xóm.
”Vưu Dữu tan học ?”
”Vâng ạ ,thím mua thức ăn ?”
Cô thím lên phía , kéo cô qua một bên thì thầm.”Vị hôn phu của cháu tới đó.” Người Vưu Dữu lập tức trở nên căng cứng.
Update 2
Edit: Taho Nguyen
Beta: Rika
“Con cứ trốn tránh như biện pháp , vợ chồng son cãi nên ai nhường ai, thím, từ từ chuyện với .” Người hàng xóm xong liền ngoài, Vưu Dữu yên lòng, cô lên lầu, nghĩ ngoài dạo đó một vòng, lúc về chắc .
Mới đến bồn hoa, phía truyền lên tiếng bước chân dồn dập, Lý Sâm nắm chặt cánh tay cô kéo mặt “Vì trốn ?”
“Em nghĩ sẽ gặp .”
“Vưu Dữu, em thật sự kết thúc như ?”
“>Lý Sâm.” Vưu Dữu tránh tay “Em từng ý đùa với .”
Lý Sâm đang một bên, thấy Vưu Dữu sắp , qua ngăn mặt cô “Ngày mai hai kết hôn, em với qua đó.”
“Lý Sâm, giữa chúng kết thúc.” Vưu Dữu yên tại chỗ “Anh đừng đến đây nữa ?”
“Anh cách năm ba bữa tới đây, em cho là gì? Nếu hôm nay đúng lúc gặp , em trốn? Vưu Dữu, một chút cơ hội em cũng cho?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-771.html.]
“” Vưu Dữu chút do dự “Em thật vất vả mới yên ở đây, mỗi đến, nghĩ khác sẽ bàn tán như thế nào ? Lý Sâm, em với khả năng , cái nhà , em vĩnh viễn sẽ trở về.”
“Cho dù ở đó ?”
“”
Ánh mắt cô kiên định khiến sự kiên trì của Lý Sâm giảm xuống. “Vưu Dữu!”. Vưu Dữu lau sạch nước mắt, phía “Mẹ.”
Mẹ Vưu bước nhanh về phía , cầm c.h.ặ.t t.a.y con gái “Sao ở đây? Nhanh về nhà thôi.”
Cánh môi Lý Sâm hé mở “Mẹ.”. Mẹ Vưu đẩy Vưu Dữu, ý bảo cô vô nhà . Nhìn bóng cô khuất cửa cầu thang, Vưu mới ngẩng đầu Lý Sâm “Sâm tử, coi như hết.”
“Mọi đều thấy con cùng Vưu Dữu sẽ đến đúng ?”
“Mẹ con cảm tình với Vưu Dữu, theo cách nghĩ của thế hệ chúng , cảm tình thể cơm ăn, gia thế hai nhà chúng khác biệt, các con cũng cơ hội đến với , nhưng kết quả Sâm tử, vẫn là nên dừng .”
“Mẹ!”
Mẹ Vưu thở dài, xoay về phía chung cư. Vưu Dữu cửa sổ bóng dáng lầu, bên ngoài truyền đến tiến mở cửa, cô lau khô nước mắt nhanh về phía phòng ngủ. Lý Sâm yên thật lâu đất, lúc Vưu Dữu , mất.
Hôn lễ Minh Vanh cùng Hứa Dung do Lý Vận Linh sắp xếp, Minh gia khí vui vẻ rộn ràng nên đương nhiên phô trương. Minh Thành Hữu phụ trách ở hiện trường, Phó Nhiễm phòng hóa trang, Hứa Dung mặc áo cưới ngay ngắn bàn trang điểm, thấy Phó Nhiễm , sắc mặt căng thẳng mới thả lỏng chút ít “Tiểu Nhiễm”.
“Cảm thấy thế nào?”
“Chị thấy căng thẳng.” Hứa Dung nắm làn váy, Phó Nhiễm đẩy tay cô , “Xem chị lấy áo cưới vò thành nhiều nếp nhăn nè, chút nữa cô dâu xinh nhất .”
“Hôm nay đông đúng ?”
“Ừ.” Phó Nhiễm bên cạnh, chuyên gia trang điểm cho Hứa Dung, “Mẹ gần như là đem hết tất cả họ hàng thích mời đến, nhất định sẽ cho chị một hôn lễ suốt đời khó quên.”
“Chị sẽ luống cuống” Hứa Dung đoan trang chính qua gương “Như ?”
“Rất .”
Lòng bàn tay Hứa Dung phủ hướng bụng “Tiểu Nhiễm, nếu chị sai sai, em ở nhất định nhắc nhở chị.”