Sau khi rửa mặt, cô bước xuống tầng, liền thấy tiếng truyền từ phòng khách. Lý Vận Linh phân phó Tiêu quản gia lấy đồ ăn từ nhà mang đến đem “Mau ăn , con còn đến công ty .”
Minh Thành Hữu ngẩng đầu lên thì thấy Phó Nhiễm đang ở cầu thang, Lý Vận Linh theo ánh mắt “Tiểu Nhiễm.”
“Mẹ, đến .”
Khóe môi Minh Thành Hữu vẽ lên một nụ quái dị, Lý Vận Linh ngoắc tay ý bảo Phó Nhiễm bước tới “Lại ăn điểm tâm .”
“Mẹ, Tiểu Nhiễm thích đồ của Minh gia.” Minh Thành Hữu đột nhiên .
Phó Nhiễm đang kéo ghế bỗng ngừng , liếcLý Vận Linh con trai, nhẹ nhàng “Thành Hữu, con đừng lộn xộn.”
“Phó Nhiễm, cô ở tại Minh gia, đính hôn với ?”
Đôi mắt hoa đào của thẳng Phó Nhiễm, Lý Vận Linh nhận thấy gì đúng, vội hỏi “Tiểu Nhiễm, xảy chuyện gì ?”
Đây là đầu Phó Nhiễm lãnh hội sự thâm hiểm của Minh Thành Hữu, biện pháp duy nhất chính là ôn nhu “Mẹ, nếu con thì tiệc đính hôn . Hôm qua, Thành Hữu xem TV quá muộn, con chỉ nhắc nhở mấy câu. Dù gì sáng sớm còn , công ty còn một đống việc cần xử lý, con Thành Hữu nghỉ ngơi sớm một chút cũng gì sai, đúng ạ?”
“ đấy” Lý Vận Linh hài lòng tiếp lời “Thành Hữu, con bây giờ cũng coi như là gia đình, nên suy nghĩ cho bản .”
Phó Nhiễm đối diện Thành Hữu, bộ dạng hết sức nhu thuận, khóe môi luôn duy trì nụ , cũng chỉ Minh Thành Hữu , cô thực tế là đang cưỡi lưng cọp.
“Đây là điểm tâm cố ý mang đến, em nếm thử .” Minh Thành Hữu đẩy một chiếc bình nhỏ đến tay Phó Nhiễm.
Lý Vận Linh cảm thấy quan hệ hai vẻ tệ, tự nhiên cũng vui vẻ hẳn lên.
“Mẹ, con lên lầu lấy chút tài liệu.” Minh Thành Hữu xong liền dậy, để mặc Phó Nhiễm ăn.
Lên đến phòng ngủ, Minh Thành Hữu cầm lấy một tập tài liệu bàn chuẩn , ánh mắt lơ đãng thấy túi của Phó Nhiễm.
Anh mở , thấy bên trong chỉ vài đồ đơn giản, điện thoại, chìa khóa và tiền lẻ.
Minh Thành Hữu bèn cầm lấy chìa khóa của Phó Nhiễm nhét túi quần, vờ chuyện gì bình thản xuống nhà.Lý Vận Linh đang cùng Phó Nhiễm trò chuyện, Minh Thành Hữu cầm đồ bước cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-781.html.]
Lúc bước khỏi cửa, thấy thời tiết đổi, Phó Nhiễm kéo cao cổ áo, cầm túi về phía nhà để xe. Xong việc ở FU cô liền về Y Vân Thủ Phủ, xe về đến cửa nhưng ai mở cửa. Phó Nhiễm ấn còi xe vẫn thấy ai, cô liền xuống xe ấn chuông cửa nhưng trong nhà ai. Phó Nhiễm thấy kỳ lạ, tìm chìa khóa trong túi cũng thấy.
Phó Nhiễm dựa cửa xe, nghĩ chốc lát liền gọi điện cho Minh Thành Hữu. Bình thường nếu chuyện khẩn cấp, cô cũng gọi điện cho .
“Alo, việc gì?”
“Bao giờ về?”
“Làm gì?” Minh Thành Hữu dứt khoát hỏi.
“Trong nhà ai cả, Tiêu quản gia ?”
Giọng Minh Thành Hữu lộ vẻ mất kiên nhẫn “ , còn việc gì ?”
“ quên chìa khóa ở nhà.”
Minh Thành Hữu sốt sắng “Buổi tối còn việc, thể về sớm .”
“Để tới công ty lấy chìa khóa.” Phó Nhiễm mở lời, cũng chỉ biện pháp .
Minh Thành Hữu thêm, cúp điện thoại.
Phó Nhiễm thấy bên cúp máy liền cất điện thoại, phóng xe đến Hào Khôn thế nhưng cản ở phía . Cô vội mục đích đến, ánh mắt tiếp tân vẻ do dự “Thật xin , Tam thiếu ở đây.”
“Không tối nay họp ?”
“Chuyện , nhưng Tam thiếu ngoài cũng là .”
Phó Nhiễm thất vọng khỏi Hào Khôn, Minh Thành Hữu ở phòng việc xuống. Hai tay Phó Nhiễm đút túi quần, cúi đầu chậm rãi về phía , ánh mắt lộ chút mờ mịt.
Khóe môi Minh Thành Hữu phác lên nụ giễu, đoán chắc cô sẽ về Phó gia. Tối nay hẹn với bọn Huống Tử, về chắc cũng sẽ nửa đêm. Anh ghét nhất bộ dạng tự cho là thông minh của cô. Dù còn bạn bè, mà bạn bè thì thể đợi. Hơn nữa, Phó Nhiễm cuối cùng vẫn gọi điện cho , trừ khi cô bước cửa Minh gia.
Đi lòng vòng mục đích mãi, Phó Nhiễm cũng tìm một chỗ ăn cơm. Cô về Phó gia, cũng tìm Tần Mộ Mộ với Tống Chức, cô thói quen kể khổ với khác. Phó Nhiễm thấy còn sớm, liền lái xe trở về Y Vân Thủ Phủ, từ xa thể thấy bóng tối trong biệt thự, cô khỏi thất vọng.
Cô gọi điện cho Minh Thành Hữu nhưng mãi ai bắt máy. Phó Nhiễm mở nhạc trong xe, cũng đợi bao lâu, thử gọi nữa, vẫn ai .