La Văn Anh đang một cuốn tạp chí, thấy tiếng bước chân, cô ngước lên , ánh mắt bất ngờ chạm đến đáy mắt Minh Tranh, cô như việc gì cúi xuống, lật lật quyển tạp chí trong tay. Bản cô thể cảm nhận cổ tay run rẩy gần như giữ nổi quyển tạp chí trong tay.
Minh Tranh dựa lưng tường thang máy, "Ăn cơm ?"
"Ừ." Cô lạnh nhạt trả lời, thần sắc hình như kiên nhẫn, mắt nhanh về phía những con tường.
"Tiểu Chu ngoài, coi như là thất bại ."
Nghe Minh Tranh , thần sắc La Văn Anh vẫn đổi khác, "Ừ, ai thể cam đoan mỗi phụ nữ ngoài đều thể tranh giành nổi chứ, coi như là rèn luyện ."
Minh Tranh cụp tầm mắt xuống, liếc về phía La Văn Anh, cô cất quyển tạp chí, chuẩn chờ cửa thang máy mở để ngoài.
"Eve—— "
Cửa tự động mở , La Văn Anh lời nào bước ngoài. Minh Tranh theo bóng lưng cô, khi cửa thang máy sắp đóng thì dùng tay cản . Hai vẫn với lời nào như , trở phòng việc của
Tiểu Chu đặt lá đơn lên bàn, cả ngày mất hồn mất vía, lúc gần tan ca, cô cầm tư liệu tới phòng việc của La Văn Anh.
Mới gõ cửa, liền thấy La Văn Anh đang dọn dẹp chuẩn về.
"Eve, em chút chuyện hỏi chị, nghĩ mãi thông."
La Văn Anh ngước đồng hồ, "Hôm nào , bình thường giờ tan ca em vội vàng lắm mà, hôm nay chịu khó như ?"
"Em nào còn tâm tình tan , là nôn nao sắp c.h.ế.t đây."
Nét mặt La Văn Anh lộ vẻ buồn , "Dài dòng, chút chuyện thôi mà, nhanh chóng thu dọn đồ đạc về nhà , ngủ một giấc thật ngon ngày mai sẽ thôi."
Cô đưa tay tắt máy vi tính, lúc gần đến mùa hè, bên ngoài nóng như đổ lửa, La Văn Anh xách túi xách lên, "Chị về đây."
Tiểu Chu phòng việc mà lòng giấu lo lắng, nếu La Văn Anh mà tăng ca sẽ thấy khó chịu, lúc về sớm hơn ai hết, cũng quả xong việc , thật sự giống với phong cách của cô.
Minh Tranh cau mày bàn việc, gọi một cuộc điện thoại nội bộ chuyển .
Một lúc lâu , điện thoại gọi tới cho Tiểu Chu, "Tiểu Chu, gọi Eve."
"Lão đại, Eve về ."
"Cái gì?" Minh Tranh xẵng giọng, "Cô gọi điện thoại gọi cô ."
"Lão đại, ..." Tiểu Chu thấy ngột ngạt, cô chỉ là trợ lý của La Văn Anh, quyền đó.
Minh Tranh buông thêm một câu khi dập điện thoại, "Trong vòng nửa giờ mà thấy cô , trừ lương các ."
Tiểu Chu tự nhận thật xui xẻo, gọi điện thoại cho La Văn Anh, cô mới lái xe khỏi Hào Khôn, "Tiểu Chu, chuyện gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-784-ngoai-truyen-2.html.]
"Eve, lão đại nổi giận , khả năng sẽ phiền phức to, chị mau về công ty ."
La Văn Anh tập trung lái xe, "Em cho lúc là lúc tan việc, chị quyền lựa chọn tăng ca, trừ lương gì thì tùy ."
Tiểu Chu từng lời truyền tới bên tai, cảm giác như kẹt giữa hai .
Khu nhà La Văn Anh sống cách Hào Khôn xa, để cho tiện, cô sớm chuyển ngoài ở, là một căn hộ tầng 6 rộng gần một trăm thước vuông gồm hai phòng, để mỗi ngày khỏi cằn nhằn.
Cô lấy chìa khóa mở cửa, một tháng bình thường, ngày ngày trôi qua thanh nhàn. Mở tủ lạnh xà lách hôm qua mua ở siêu thị, La Văn Anh nấu cơm, chuẩn xào thức ăn.
Tiểu Chu nơm nớp lo sợ thấy Minh Tranh từ trong phòng việc ngoài, bao xa, liền từ lưng truyền đến một tiếng, ngay đó liền thấy Minh Tranh bước về hướng cửa thang máy.
La Văn Anh đem rau rửa sạch chuẩn xào, một món mặn một món xào, một cô ăn như cũng đủ .
Minh Tranh rõ chỗ cô ở, cũng tới nơi, lái xe bãi đậu, thấy xe của La Văn Anh ở đó, Minh Tranh ngừng xe bên cạnh xe cô, lúc xuống xe do dự một hồi. Anh cầm tập văn kiện để ở ghế phụ, cũng là nhất định tìm La Văn Anh mới thể giải quyết, chẳng qua là hơn một tháng nay, khó thể tìm lí do nào khác. Minh Tranh đem tư liệu ở trong tay đắn đo, đó đóng cửa xe về phía thang máy.
La Văn Anh đang nấu ăn ở trong bếp ở ngoài cửa, đưa tay nhấn chuông.
"Ai ?" La Văn Anh lên tiếng, món ăn đang xào dở, cô ngoài mở cửa, quên đem tạp dề cất .
Cửa khe hở thể rõ ràng phía bên ngoài, La Văn Anh dừng động tác, lên tiếng, "Có chuyện gì ?"
Minh Tranh thể ngửi thấy mùi thức ăn, thu hồi tầm mắt nghiêm mặt , "Có một hạng mục lúc là em phụ trách, cùng trở về công ty một chuyến."
La Văn Anh vẫn yên tại chỗ, " bây giờ là lúc tan việc."
"Eve, cô nên minh bạch, ở vị trí của cô, một việc cô tự bản trách nhiệm."
"Cũng là dạy , việc cần quá liều mạng, còn , Hào Khôn là công ty của , chỉ là một kẻ công ăn lương, một hạng mục cỏn con mất thẳng là cũng ảnh hưởng nhiều đối với , còn việc gì ?" La Văn Anh xong đóng cửa.
Minh Tranh bước lên lấy tay ngăn , "Eve, đây là phong cách việc của em."
"Cái gì là phong cách, đều thể đổi chi là ." La Văn Anh lời thừa, "Anh là tổng giám đốc của Hào Khôn, chuyện gì mà giải quyết cơ chứ?"
Minh Tranh chắn mặt cô, "Chúng chuyện nghiêm túc .”
"Không gì để ."
La Văn Anh thấy bất động, " còn đang nấu thức ăn trong bếp, tiễn."
Nói xong, đóng cửa nữa.
Minh Tranh vẫn cản trở chịu dứt khoát dùng sức đóng , đưa tay hướng về phía đẩy “Đi .”
Minh Tranh cô đẩy lảo đảo thiếu chút nữa vững, thuận thế nắm chặt cánh tay cô, ôm cô trong vòng n.g.ự.c nhằm hướng phòng khách .