Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 786

Cập nhật lúc: 2025-05-28 15:23:56
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Văn Anh luống cuống tay chân lôi hết thứ trong rương , tìm cũng tìm , cô vội vàng lật úp rương.

 

Minh Tranh thấy cô tìm tới tìm lui cũng thấy, nghĩ cách dập lửa , sợ lửa bốc lên cao sẽ càng nguy hiểm.

 

Lửa mắt dập , Minh Tranh ngó quanh thì thấy rổ rau xà lách La Văn Anh để bàn, đem xà lách đổ cái nồi đang bốc cháy, thấy lửa rau xà lách che lấp hơn phân nửa, Minh Tranh thừa cơ đưa tay tắt bếp ga, nhưng lửa trong nồi nữa bùng lên mang theo khói khét lẹt, Minh Tranh vội đưa tay lên che mặt, chỉ còn cảm thấy cái nóng bỏng rát truyền tới.

 

La Văn Anh vất vả lắm mới tìm nắp nồi, vội vàng chạy tới, "Tìm

 

Khó khăn lắm cô mới bên trong, Minh Tranh thấy cô quờ quạng tìm kiếm, đem cô đẩy ngoài, chộp lấy cái nắp nồi, nhanh chóng đậy lên nồi dập tắt ngọn lửa.

 

La Văn Anh bàn ăn, lúc tim đập loạn xạ, cô chống tay lên trán, ngẩng đầu về phía Minh Tranh, "Anh chứ?"

 

"Không ."

 

La Văn Anh quanh bếp Minh Tranh, "Nếu đòi ở thì sẽ chuyện như thế ?"

 

Minh Tranh đóng cửa bếp , gì.

 

La Văn Anh dậy tới ngăn tủ, thu dọn các món đồ còn đang bày mặt đất, Minh Tranh ngang qua, cô ngẩng đầu, thấy tay của lắm, "Đợi một chút."

 

La Văn Anh ngừng tay, Minh Tranh dừng bước, vẫn về phía , "Xem bữa cơm ăn , thôi."

 

Cô đuổi theo Minh Tranh, "Tay của ..."

 

La Văn Anh cầm tay lên xem, nhưng Minh Tranh tránh , cô nóng lòng nên cố sức chụp lấy, Minh Tranh rên lên một tiếng, La Văn Anh vội rụt tay . " đưa bệnh viện."

 

"Bị thương một chút.”

 

"Vậy đưa tay đây cho băng ." La Văn Anh kéo đến ghế sofa bên cạnh, cô cầm tay hộp cứu thương từ thư phòng , đang là mùa hè nên chỗ phỏng rộp lên mấy cái mụn nước, chỉ qua thấy ghê , còn một chỗ chuyển thành màu hồng.

 

Ánh mắt Minh Tranh sáng lên, La Văn Anh tiến tới, dùng bông băng nhúng lấy thuốc nước dè dặt cẩn thận bôi lên cho .

 

"Không em đuổi ?" Minh Tranh cô chằm chằm.

 

La Văn Anh nắm chặt bông băng trong tay, gì.

 

"Eve."

 

La Văn Anh ngẩng đầu lên ngắt lời Minh Tranh, "Hay là bệnh viện , thương nặng, sợ sẽ nhiễm trùng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-786.html.]

Minh Tranh như để ý, thu tay về.

 

La Văn Anh chút giận, cũng là do đau lòng là vì nguyên nhân khác, chỉ cảm thấy lồng n.g.ự.c chật chội ngột ngạt, khó chịu vô cùng, đột nhiên cô đưa tay lên ném bông băng về phía bàn , chai thuốc sát trùng hất đổ một vệt nước dài lan sàn, "Ai bảo như dập tắt lửa, bỏng cũng đáng đời , nếu do phụ trách hạng mục đó , cũng đến đây gì? Minh Tranh, giữa chúng còn cái gì chứ, ai bảo bếp nhà , chuyện chuyện bát nháo cả lên?"

 

Cô càng càng loạn, càng lúc càng năng lộn xộn, La Văn Anh cố gắng trấn tĩnh, thấy khí mát mẻ trong nhà cũng một chút tác dụng, nóng bức khó chịu vô cùng.

 

Minh Tranh cúi thấp đầu, chằm chằm cánh tay của , một lúc lâu, thấy La Văn Anh chút bình tĩnh , lúc mới ngẩng đầu về phía cô, "Anh là cùng em bình tĩnh chuyện."

 

"Nói chuyện gì?" La Văn Anh khẽ nhếch miệng.

 

Minh Tranh La Văn Anh với vẻ mặt u ám, La Văn Anh thấy lời nào, quả thật cô hành động quá trớn, " chỉ hỏi một vấn đề, trả lời cho rõ ràng, giữa chúng còn gì để ."

 

Minh Tranh gật đầu, nhưng cũng cự tuyệt, trong lòng suy nghĩ trả lời thế nào, thể đoán vấn đề mà La Văn Anh đến,Phó Nhiễm.

 

Nếu thể chuẩn tâm lý, đầy đủ thời gian suy nghĩ, thật sự sẽ đáp án ?

 

"Trong lòng thể buông Phó Nhiễm, bây giờ thể chỉ nghĩ đến ?"

 

La Văn Anh buột miệng , giọng chùng xuống, chỉ là cảm thấy hỏi nhiều đều là điều dư thừa, nhưng vẫn cho một cơ hội cuối cùng.

 

Minh Tranh mím chặt môi mỏng, trầm mặc thật lâu.

 

Trong lòng La Văn Anh càng hoang mang.

 

Tay đau một lòng đau gấp vạn , tuy rằng đến mức cào xé tâm can, nhưng là cảm xúc chân thật, La Văn Anh chằm chằm tay của Minh Tranh, cho dù chỉ là nuốt nước bọt cũng cảm thấy đau, nhưng sắc mặt vô cùng tĩnh lặng, ngay cả ánh mắt cũng phẳng lặng như mặt hồ gợn sóng.

 

Rốt cuộc là như thế nào, mà thể giấu kín tâm tư kín đến như ?

 

Minh Tranh suy nghĩ một hồi, lúc mới mở miệng, "Anh thể cam đoan."

 

La Văn Anh thấy sống mũi cay cay.

 

"Eve, em cho một ít thời gian ?"

 

Điều La Văn Anh là những lời .

 

Thời gian? Từ khi cô Minh Tranh, gặp đầu tiên, lễ đính hôn, đánh lừa tất cả rằng họ thực sự là vợ chồng, Minh Tranh đề nghị hủy hôn, đó cô đến ở Hào Khôn, đó nữa...

 

Hết kí ức đến kỉ niệm khác, từng cái một hiện về mắt, giật nhận , nhiều năm

 

La Văn Anh lạnh lẽo nhếch khóe môi, đôi mi chớp nhẹ, "Chờ, Minh Tranh, còn mấy năm thanhxuân để chờ ? Thôi , chúng nên một đoạn tuyệt thì hơn."

Loading...