"Tạ Nam là thư ký của Minh Tranh, chị bất kỳ lời đồn đại nào liên quan đến chị và Minh Tranh truyền , còn , Tiểu Chu, em theo chị bao lâu em là chị rõ ràng, sống chung với , với em, em liền nhất ghi lòng tạc , em và Tạ Nam dù cũng mới quen 1 ngày. Chị quan tâm cuộc sống riêng tư của cô , nhưng ngày hôm qua khi tan việc đúng là cô và Minh Tranh cùng rời công ty, nhưng giấu diếm em thành tăng ca, cái gì nên tin, cái gì nên tin, chính em nên cân nhắc suy nghĩ cho kỹ.” La Văn Anh đẩy ghế việc về phía , đó lên.
Tiểu Chu trợn mắt há mồm: "A? Lúc em gọi điện thoại cho cô , cô vẫn còn tăng ca."
La Văn Anh in cái gì đó từ máy vi tính: "Đó là chuyện riêng của cô , chức vụ cũng giống như chiến trường, Tiểu Chu, học hỏi cách quan trọng, nếu lúc hãm hại cũng , chị chỉ là nhắc nhở em một câu thôi."
Trong đầu Tiểu Chu bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, La Văn Anh thấy Minh Tranh và Tạ Nam cùng một chỗ, Tạ Nam gạt ở tăng ca, quan hệ ... Trong lúc vô tình cô một bước, mà với Tạ Nam ít chuyện nên .
La Văn Anh thấy cô còn đó: "Đi ngoài , đem công việc cho xong."
"Vâng, cám ơn Eve."
“Đừng cám ơn chị, nếu như em giúp đỡ cho chị, chị cũng sẽ nhắc nhở em một câu.”
Tiểu Chu thè lưỡi ngoài, chuyện cũng thật trắng .
Tạ Nam ở bàn việc, rót xong chén nước mở máy tính , bao lâu liền thấy Minh Tranh nhanh đến, cô vội vàng dậy: "Lão đại, tay của ..."
Còn xong, Minh Tranh đẩy cửa phòng việc .
Tạ Nam giật , cho rằng chí ít Minh Tranh thể dừng bước chào hỏi cùng cô. Cô che dấu thất vọng mặt, trở máy vi tính bên cạnh, đến 10 phút, cô nhận điện thoại của phòng tài vụ gọi tới bảo cô đến đ
Kế toán Lục chuẩn tiền xong: "Là ý của Tổng giám đốc, kí tên ."
"Đây là tiền gì?"
"Hai ngàn tệ, cô đếm , tổng giám đốc đặc biệt giao phó."
Bàn tay Tạ Nam tiếp nhận phong bì buông thõng, tự nhiên nghĩ tới tiền thuốc men ngày hôm qua. căn bản dùng nhiều như , ký tên xong trở phòng việc, Tạ Nam nghĩ một chút vẫn nên gõ cửa phòng việc của Minh Tranh. Lúc , Minh Tranh cúi thấp đầu phê duyệt văn kiện. Tạ Nam đem phong bì để đến cạnh : "Tiền thuốc men dùng nhiều đến như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-794.html.]
"Đó là chút ít?"
Tạ Nam giơ lên làn môi, xinh tươi : "Thật cần, lão đại, cũng chỉ là chuyện mấy trăm tệ..."
Minh Tranh lấy từ trong phong thư một ngàn đưa tới mắt cô: "Bao nhiêu cũng là chút ít, thích nợ ân tình của khác."
Tạ Nam thể vươn tay.
Minh Tranh cúi đầu xuống: "Đi ngoài ."
Cô tay của , đang định hỏi chuyện, thấy Minh Tranh cầm lấy điện thoại bàn: "Lập tức chuẩn phòng họp, đúng 9 giờ rưỡi giờ họp." Ánh mắt về hướng Tạ Nam: "Cô cũng chuẩn ."
"Vâng."
Trong lúc việc, La Văn Anh mười cuộc điện thoại của , cô chịu nổi phiền nhiễu đó, dứt khoát tắt máy. Nửa giờ khi công ty tan tầm, dù cũng xong, La Văn Anh khi mở điện thoại di động , phòng việc.
Tiểu Chu bên cạnh giống như cái loa phát thanh, hãm cũng hãm , Minh Tranh xa ở phía các cô cũng thể cô cao giọng : "Eve, chị coi mắt?"
"Ừ." La Văn Anh đáp nhẹ, ánh mắt .
"Trách tự dưng hôm nay bác gái gọi điện thoại cho chị, em còn chị hôm nay trang điểm đấy."
"Làm trò." La Văn Anh ngắt lời cô. "Lúc chị khỏi cửa còn coi mắt."
Minh Tranh khỏi cau mày, La gia coi như cũng vô cùng quan tâm con gái, đối tượng thích hợp liền nhanh chóng bắt La Văn Anh coi mắt, cũng quan tâm thể thành công , cho cô cảm thấy càng ngày càng ngột ngạt.
Tiểu Chu vẫy tay chào La Văn Anh xong nhanh chóng về phía cửa, Minh Tranh và cô một một về phía bãi đỗ xe. La Văn Anh như điều suy nghĩ, cho nên cũng phát hiện phía , lúc gọi điện thoại tới, cô kiên nhẫn nhận khởi điện thoại: "Con , chẳng là vẫn còn tới giờ ? Vâng, con qua bây giờ đây ạ!"
Minh Tranh bên trong xe, nổ máy lái xe , và La Văn Anh hai hướng trái ngược , lái một đoạn đường, qua kính chiếu hậu, Minh Tranh xe của La Văn Anh càng lúc càng xa, mím chặt cánh môi, cũng bất chấp vết thương tay, sức đánh vô lăng, đó theo thật sát phía La Văn Anh.