La Văn Anh tới thang máy phía . Tiểu Chu tinh mắt lập tức phát hiện môi cô vết thương, “Eve, miệng của chị?”
Mặt La Văn Anh ửng hồng, “Lúc ăn cơm ẩn thận tự cắn môi.” Nói ai tin chứ. Tiểu Chu cố nén , bên cạnh La Văn Anh, cửa thang máy mở nhưng cũng động đậy, “Đứng lỳ ở đây gì?” La Văn Anh xong liền bước . Tiểu Chu vẫn như đối diện La Văn Anh, chăm chăm dò xét vết thương ở miệng cô tránh nhường đường.
La Văn Anh do dự, cất bước thang máy. Tạ Nam mang bữa sáng đến tìm Tiểu Chu, đến thấy trong phòng truyền tiếng vang.
“Thật giả ? Julie, cô để ý kĩ thật nha.”
“Cái còn giả ?” Tiểu Chu hạ giọng, Tạ Nam bước đến ngưỡng cửa, xuyên qua khe hở trong, Tiểu Chu bên cạnh đồng nghiệp nữ , hai tay nắm ở bả vai đối phương, “Một là ở đây,” Tiểu Chu chỉ chỉ khóe miệng, “Còn một là ở đây,” Tiểu Chu tiện đà chỉ một bên khác, “Các cô xem, là do khi hôn cắn đối phương ?”
“Ô, đúng nha.” Một đồng nghiệp nữ khác lớn tiếng .
“Xem lời đồn là thật .”
Tiểu Chu cũng dám buôn chuyện về La Văn Anh nhiều hơn, “Không , cũng là đoán thôi, nếu chuyện trùng hợp như thế ? Hai đó cũng xứng đôi mà.”
“Xem đùa , lão đại Eve thu phục, chúng ?”
Trong tay Tạ Nam vẫn giữ bình giữ nóng thức ăn, cô nắm chặt gói to ở cửa.
“Được , , mau việc của , Eve mà thấy là xong .” Tiểu Chu xong liền thu xếp tài liệu.
Mấy lục tục cửa, lúc Tạ Nam mới giơ đồ ăn lên, , “Julie.”
Tiểu Chu cũng đầu , Tạ Nam đến gần đưa đồ về phía Tiểu Chu, “Không cô thích ăn sinh tiên ? Hôm nay đem đến cho cô .”
“Không cần, cám ơn,” Tiểu Chu uyển chuyển cự tuyệt, “Hôm nay dùng bữa sáng ở nhà mới .”
Tạ Nam lúng túng nhưng vẫn để đồ chỗ cũ, “Vậy cô cứ giữ lấy , lúc nào đói thì ăn nha.”
“Thật sự cần.” Tiểu Chu ôm tài liệu chuẩn trong ngực, lúc mới về phía Tạ Nam, Tạ Nam cũng phần khó hiểu, trong mắt lộ rõ vẻ ủy khuất. Tiểu Chu tính tình thẳng thắn, chuyện mà để ở trong bụng rõ ràng thì thoải mái, “Tạ Nam, hôm nọ lúc gọi điện cho cô, cô ở tăng ca thật ?”
Tạ Nam ứng biến nhanh, lập tức nghĩ đến lý do tại thái độ của Tiểu Chu như , cô hắng giọng, “Ngày đó hả, vốn là ở tăng ca, nhưng đó văn kiện đưa đến phòng lão đại. Lúc đó lão đại vẻ mệt, ghế salon động đậy.”
“Thật ? Nghiêm trọng đến thế .” Giọng điệu của Tiểu Chu vẻ hòa hoãn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-804.html.]
“Sau đó, liền lái xe đưa lão đại bệnh viện, nhưng lão đại tính khí cũng thật là lạ, lúc nhận điện thoại của cô là lúc lão đại đang truyền nước, là lão đại khăng khăng bảo đừng việc ngoài, còn là ốm nên thấy mất mặt.”
Sắc mặt Tiểu Chu dần bình tĩnh, hóa chuyện là như , “Sao cô sớm, nghĩ là Eve đang hiểu lầm cô đó.”
Tạ Nam giật , “Hả? Hiểu lầm cái gì?”
Thôi, bỏ qua ,” Tiểu Chu cầm sinh tiên Tạ Nam mang qua, “Cô còn , coi chừng lão đại việc cần tìm cô, cũng may hôm nay tâm tình lão đại vẻ .”
“Có chuyện gì vui ?”
“ cũng .” Tiểu Chu tiếp tục nhiều chuyện, “ chỉ là thấy hôm nay lão đại phấn khởi, chắc chuyện mừng.”
Minh Tranh bàn việc, trong miệng vẫn còn lưu vị bánh mì đậu xanh, ngón trỏ lơ đãng phủ lên môi, nghĩ đến tối hôm qua, khóe miệng khỏi nhếch lên . Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Minh Tranh thu cảm xúc, lạnh nhạt , “Vào .”
Tạ Nam ôm một tập tư liệu , bước đến đối diện Minh Tranh để tư liệu tay , “Tổng giám đốc, ngài buổi họp lúc 10 giờ rưỡi.”’
“Ừ.” Minh Tranh rút từ trong một tập văn kiện, chuẩn .
“Tổng giám đốc,” Tạ Nam cánh tay Minh Tranh, “Tay của ngài chứ? Ngài uống thuốc ?”
“Không .” Minh Tranh vô cùng lạnh nhạt, chỉ tập trung chú ý đến tập văn kiện tay, trả lời cho lệ, Tạ Nam cũng tiện ở , xoay bước phòng việc.
La Văn Anh mới mở máy tính bao lâu liền nhận tin nhắn của Minh Tranh, “Sau giờ cùng về.”
Thật đúng là coi bản là ngoài.
Tay cô đánh mấy chữ nhanh: “Em còn việc.”
Cô chuyện, dĩ nhiên là hẹn
La Văn Anh chú tâm việc, ngẫu nhiên ngẩng đầu lên màn hình máy tính, cũng thấy hồi âm của Minh Tranh. Cô nhấp môi lập tức thấy đau vô cùng.
Vừa ăn xong cơm trưa, cô nhận điện thoại của Tống Cẩm Trác. Đối phương chuyện chững chạc đàng hoàng, chỉ hỏi mấy giờ tan , mấy giờ thể đến đón.
La Văn Anh vội vàng cần, cô tự xe, chỉ cần địa điểm hẹn là , dứt lời, Tống Cẩm Trác lập tức , “Đến lúc đó sẽ liên lạc với em, giờ việc gác máy, gặp nhé.”