Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 812
Cập nhật lúc: 2025-06-02 22:12:10
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
Cập nhật lúc: 2025-06-02 22:12:10
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
Hai một nữa trở chỗ phía xe, gì.
Xe chạy về phía , nhanh dừng ở cửa khách sạn.
La Văn Anh đưa tay mở cửa xe , thấy Minh Tranh vẫn đang dựa đầu ghế , dường như ngủ .
Cô nhíu mày, tài xế đầu gọi. “ Tổng giám đốc?”
Người vẫn ngủ say trả lời, La Văn Anh hướng tài xế . “Cứ để ngủ, tạm thời dừng xe ở đây .”
“Vâng.”
Cô mở cửa xe xuống, tài xế mở điều hòa cao thêm một chút, trong xe cùng với Minh Tranh.
La Văn Anh trở khách sạn, đem lời Tống Cẩm Trác ném gáy, cô trong thang máy, thang máy chậm rãi lên,cô cầm thẻ phòng trở về phòng của , đó tới cửa sổ sát đất xuống, xe công ty còn dừng phía , lẽ Minh Tranh vẫn còn ngủ ở bên trong.
La Văn Anh uống hai ly nước, thể mệt mỏi vô cùng, cô cuộn tròn giường, từ từ giấc ngủ, cả cũng dần dần dãn , cùng dứt khoát lười biếng sấp xuống, nghĩ gì nữa.
Một hồi chuông điện thoại vang lên, La Văn Anh nghiêng , lúc mở mắt theo bản năng ngoài cửa sổ, trời tối .
Cô đưa tay lên tủ đầu giường tìm kiếm, cầm đến điện thoại thì thấy là Tống Cẩm Trác gọi. Trong đầu chợt nhớ đến một vài chuyện xảy lúc ,cô đưa điện thoại đến tai .
“Alo, La tiểu thư?”
Nghe cách Tống Cẩm Trác xưng hô, La Văn Anh dậy. “Là , Tống .”
Trong giọng Tống Cẩm Trác thể mấy phần tiếc nuối. “Em còn trở ?”
La Văn Anh ngắm căn phòng mắt, giờ chắc cũng tầm 8 giờ , cô dối giỏi, dứt khoát thẳng thắn thật. “Thật ngại , khi em trở về ngủ một giấc, mới tỉnh dậy.”
Tống Cẩm Giác lên tiếng trả lời. “Em còn nợ bữa cơm tối, ngoài , ở đại sảnh khách sạn chờ em.”
“Oh, .”
La Văn Anh nhanh chóng dậy tắm, bộ quần áo khác cầm túi xách xuống.
Tống Cẩm Trác sô pha trong đại sảnh chờ cô, cảm thấy rảnh rỗi đến vô vị, rút cuốn tạp chí bên cạnh đặt lên đùi xem, La Văn Anh đến bên cạnh , giọng mang theo vài phần nhỏ nhẹ. “Thật ngại quá.”
Tống Cẩm Trác ngẩng đầu, tầm mắt đến mặt, bởi vì là ngoài ăn tối nên La Văn Anh ăn mặc giống như thường ngày, phía là một chiếc áo cotton tay màu trắng thuần khiết, hai bên mép vai còn thêu đường viền nhún hình lá sen, phía là quần ống suông tơ tằm màu xanh da trời lửng đến đầu gối, chân mang giày sandal, qua đơn giản nhưng thu hút ánh của nhiều , cô thấy ngại vì để Tống Cẩm Trác đợi lâu, cho nên xuống chút gấp gáp. Tống Cẩm Trác lộ vẻ hài lòng, tủm tỉm thu cuốn tạp chí tay. “Đi thôi.”
La Văn Anh trong xe, liếc mắt thấy tinh thần Tống Cẩm Trác như tràn đầy sức sống. “Em cho là về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-812.html.]
Tống Cẩm Trác gõ gõ tay lái, mắt chuyên chú về phía . “Hi vọng về?”
“Anh bận rộn ?”
“Hôm nay tự cho phép nghỉ một ngày, ngày mai lái xe , dù cũng xa.”
Trong lòng La Văn Anh chút cảm động. “Kỳ thật cần như , dù mấy ngày nữa em cũng sẽ trở Nghênh An, bữa cơm hôm nay coi như là phạt em chậm trễ, em mời.”
Tống Cẩm Trác cô. “Vậy chọn nhà hàng đắt tiền nhất.”
Điện thoại di động trong túi xách vang lên, La Văn Anh lấy , màn hình hiển thị là Minh Tranh.
La Văn Anh dùng đầu ngón tay vuốt nhẹ lên màn hình vài cái nhưng , ánh mắt Tống Cẩm Trác về một bên mặt cô, thấy cô cụp mắt xuống, cứ chăm chú điện thoại đến ngẩn , nhận, cũng tắt.
Tống Cẩm Trác nhịn hiếu kỳ. “Ai a?”
La Văn Anh nhẹ giọng. “Là sếp của em.”
“Vậy cô điện thoại?” Tống Cẩm Trác dừng đèn đỏ. “Có lẽ chuyện gì đó.”
“Anh thì thể chuyện gì?” La Văn Anh buộc miệng , suy nghĩ một chút, cô thêm. “Kế hoạch việc ngày mai vẫn tiếp tục như cũ, tư liệu cũng xong… cần chuẩn gì nữa.”
Tống Cẩm Trác đối với chuyện giữa Minh Tranh và La Văn Anh cũng , hai từng đính hôn, đó giải trừ hôn ước, cả thành phố Nghênh An một thời gian đều ồn ào huyên náo chuyện .Nhìn thấy tâm tình cô suy sụp tựa như gì nữa, Tống Cẩm Trác lái xe . “Muốn ăn cái gì?”
“Anh chọn nhà hàng đắt tiền nhất ?”
Tống Cẩm Trác khỏi . “Bình thường cùng bạn bè ngoài, ăn uống chỉ cần hương vị, còn khi xã giao, thì mới cần phô trương.”
Sau một lúc, Tống Cẩm Trác dừng xe một nhà hàng mang vẻ cổ xưa, cùng La Văn Anh tiến đại sảnh. “Món ăn Quảng Đông, ?”
“Có thể.”
Hai bàn gần cửa sổ, điện thoại của La Văn Anh vang lên nữa, cô tắt chuông để trong túi.
Tống Cẩm Trác cầm lấy bình sứ thanh hoa rót ly của La Văn Anh, từ thần sắc của cô thể một chút manh mối, hỏi gì nữa, gọi món ăn cùng La Văn Anh chuyện.
La Văn Anh quanh bốn phía, khung cảnh cao nhã thanh tịnh, là một chỗ hiếm thấy. “Anh thường đến thành phố Đông An ?”
“Không, đây cũng là đầu tiên.”
“Vậy tìm chỗ ?”
Tống Cẩm Trác dựa lưng ghế. “Anh tìm mạng. Thật lúc em trở thấy , nhưng gọi, chỉ em một chút xem em nhớ đáp ứng chuyện , nhưng thấy em tinh thần mệt mỏi, đợi em nghỉ ngơi thật hãy , đó trong phòng suy nghĩ một chút xem bữa tối ăn ở . Không nghĩ tới em mà ngủ quên mất, nhớ gì đến .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.