La Văn Anh tới cửa, dường như còn cùng Tống Cẩm Trác đôi câu, đó mới đem cửa phòng đóng . Minh Tranh tại chỗ, vốn cùng La Văn Anh chuyện cho rõ ràng, từ khi trở về cả đêm ngủ, nghĩ nghĩ cũng cảm thấy câu “ít nhất em yêu ” , bây giờ thấy Tống Cẩm Trác từ trong phòng của cô ngoài, nếu như chỉ là trong, chắc sẽ đồ.
Giải thích duy nhất, là Tống Cẩm Trác ở đó nguyên một buổi tối. Chuyện Minh Tranh khó tiếp nhận cũng là sự thật , rõ La Văn Anh thương , cũng tính cách La Văn Anh, thể chuyện ấu trĩ. Chỉ thể thấy chứng minh nhất, là cô thật sự dứt bỏ để bắt đầu cuộc sống mới. Minh Tranh ngẩng đầu Tống Cẩm Trác đang cất bước tới, tiến lên mà xoay thang máy.
Cho đến khi cửa thang máy khép , ánh mắt Minh Tranh mới từ nơi xa thu hồi , tay ấn ấn lên thái dương, La Văn Anh đúng, là ích kỷ, rõ ràng , vẫn còn trói La Văn Anh tiếp khách. Trở trong phòng, Minh Tranh ngã giường lớn, bao giờ mệt mỏi áp đảo như lúc , cảm giác ngay cả khí lực lên cũng mất.
Những câu La Văn Anh khàn cả giọng khiển trách phảng phất ở bên tai, Minh Tranh nặng nề nhắm mắt, tay chân xương cốt bó buộc, vô cùng chua xót c.h.ế.t lặng.
Nửa giờ , La Văn Anh cùng Tống Cẩm Trác ở quán rượu bên trong phòng ăn, Tống Cẩm Trác chuyện gấp gáp trở về , cùng La Văn Anh ăn qua bữa sáng xong liền lái xe nhanh chóng rời . La Văn Anh tại trong đại sảnh chờ Minh Tranh, mắt thấy thời gian hẹn qua một chút, thủy chung thấy hình bóng .
Thấy tài xế nhanh đến, La Văn Anh dậy, cho rằng Minh Tranh ở trong xe “ còn chờ ở đây, nghĩ tới...”
“Tổng giám đốc xuống ” tài xế mở miệng “ thấy đến giờ, nên lúc mới tới hỏi một chút.”
La Văn Anh nữa đánh giá tình hình mắt, Minh Tranh luôn luôn sẽ trễ đến, cô chút do dự đến quầy lễ tân “Thật ngại, xin giúp bố trí nhân viên hối thúc ?"
“Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-816.html.]
Minh Tranh đang lúc mơ hồ chuông điện thoại bên trong phòng vang ngừng, định mặc kệ, nhưng chuông reo ngừng nghỉ cơ hồ đ.â.m thủng màng nhĩ, rõ ràng cầm điện thoại lên.
Bên trong truyền đến một giọng nữ thật máy móc “Xin chào ngài, ngài gọi nhân viên hối thúc tới…”
Người đàn ông đem điện thoại ném lên tủ đầu giường.
La Văn Anh cùng tài xế đợi thêm nửa buổi, lật cuốn tạp chí trong tay thêm một tờ, La Văn Anh thấy bản tin tức tài chính và kinh tế đưa tin về Minh Tranh, đây là nội dung hai kỳ , đàn ông với làn môi mỏng, sóng mũi cứng chắc giữa lông mày, góc chụp hết sức rõ ràng, ngón tay La Văn Anh khỏi mơn trớn khuôn mặt của , mấy tấm hình chụp đối ngoại đều ít .
Thấy qua thời gian ước định cùng công ty đối phương, điện thoại gọi tới điện thoại di động La Văn Anh, cô dối là kẹt xe, đối phương cũng lịch sự thúc giục nữa.
La Văn Anh quyết định lên lầu, cô tài xế lên xe chuẩn , thang máy tới tầng của Minh Tranh, cô tìm phòng liền ấn vang chuông cửa.
Thủy chung thấy mở cửa, nhưng nhân viên lễ tân Minh Tranh nhận điện thoại, khẳng định chắn chắn ở bên trong.
La Văn Anh dứt khoát dùng tay sức đập lên cửa “Minh Tranh!”
Chờ đợi trong giây lát, vẫn chút động tĩnh nào, La Văn Anh đè chuông cửa thả “Hào Khôn là của , nếu đem nó để ở trong lòng thì bây giờ sẽ trở về Nghênh An thị, dù cái phương án ...”
Lời còn dứt, cửa đột nhiên mở , Minh Tranh sớm ăn mặc chỉnh tề, con ngươi lạnh lẽo sâu thẳm đảo qua bên cạnh La Văn Anh, đáy mắt ẩn hiện vẻ xa lạ cùng xa cách, vài thứ tận lực giấu ở đáy lòng, sắc mặt vẫn như , lướt qua bên La Văn Anh về phía .