“Được” Tống Cẩm Trác nhấc chân lên “Bọn họ nhất định sẽ , em là con dâu hiểu chuyện.”
La Văn Anh giương mắt về phía , gặp cũng đang mà như chằm chằm cô “Muốn uống gì ? Coffee ?”
“Cũng .”
Động tác La Văn Anh quen thuộc, bắt đầu pha cà phê, mất bao lâu, bên trong phòng khách tràn ngập hương vị coffee đặc trưng, cô thích kiểu sinh hoạt riêng tư như , cũng là vì biểu hiện điều gì, pha nấu cà phê, xem sách, ngẫu nhiên nếu tâm tình nóng nảy sẽ lên ít.
Tống Cẩm Trác chơi một tí mà muộn nên dậy về nhà, La Văn Anh đưa cửa, vốn tinh thần đang , cũng lưu giữ , đơn giản thu dọn xong trong phòng bếp, La Văn Anh đến phòng tắm tắm rửa qua.
Trời càng về khuya, nhưng cô thể ngủ .
Thấy đồng hồ treo tường chỉ tới 11, La Văn Anh dậy đến phòng khách rót ly nước, thời gian cô ở đây tới quét dọn qua, nhưng La Văn Anh cũng xem mắt, quyết định đến toilet ôm thùng nước, lấy cái khăn lông sạch sẽ cửa sổ sát đất chà lau.
Toàn bộ đèn bên trong phòng khách đều mở lên, trong tiểu khu cơ hồ thấy bóng , nếu ngẩng đầu lên , cũng thể thấy một tầng khác thường, La Văn Anh lên ghế, cánh tay hoạt động liên tục, cô cũng phát tiết cái gì, chỉ cho càng mệt mỏi một chút, như khả năng sẽ dễ ngủ hơn.
Minh Tranh ở bên trong xe, điếu thuốc đang hút cháy gần hết, nóng tới ngón tay cũng cảm nhận , ánh mắt chằm chằm bóng dáng lầu 6, bên trong xe yên lặng, thậm chí thể âm thanh chính hút thuốc, kìm chế xúc động lên lầu, ánh mắt mệt mỏi, hiện lên cả tơ m.á.u đỏ, Minh Tranh thở dài, cuối cùng lái xe rời .
Trở trong căn nhà lạnh lẽo, Triệu Lan rõ hôm nay trở về, nhưng chờ đến khuya thấy , gọi điện thoại rõ ở công ty nên cũng yên lòng.
Minh Tranh ở cửa xong giày lên lầu, một ngọn đèn cũng thèm mở lên, mệt mỏi lê hai chân trở trong phòng.
Hôm , khi cửa La Văn Anh tận lực trang điểm hai mắt, cách nào khác, tối hôm qua hình như trọn đêm nhắm mắt, đại sảnh của Hào Khôn, thấy Tiểu Chu cùng Tạ Nam đang đợi thang máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-818.html.]
Thấy La Văn Anh tới, Tiểu Chu kích động phất tay “Eve.”
Tạ Nam cũng ngoan ngoãn chào hỏi.
La Văn Anh thấy hai dính với , tỏ vẻ giật , Tiểu Chu líu ríu “Eve, ngày hôm qua chị trở về lúc nào?”
“Khoảng 5 giờ chiều.”
“Chị về công ty ?”
La Văn Anh gật đầu “Vừa vặn đến lúc tan việc, chị về nhà.”
“Xem , vẫn là lão đại yêu việc như mạng.” Tiểu Chu than thở.
“Lão đại thế nào?” Tạ Nam bên cạnh buột miệng , ý thức hỏi quá mau, vội cẩn thận dè dặt về phía La Văn Anh, may mà La Văn Anh tựa hồ cũng hứng thú, ánh mắt thẳng chằm chằm từng thang máy nhảy.
Tiểu Chu nữa phát huy tính nhiều chuyện đặc biệt “Ngày hôm qua Lão đại tới công ty, cô tăng ca cho nên thấy, lúc đang định chỉnh lý tư liệu, thấy sắc mặt vẻ mệt mỏi, sắc mặt cũng tổt, mới rên thầm gặp xui, liền gọi một cú điện thoại, bảo đem hết một nửa tư liệu đưa phòng việc, chắc tới rạng sáng nay mới trở về.”
Tạ Nam thoáng xuất thần “Mới công tác về mà còn liều mạng như ?”
“Còn ?” Tiểu Chu về phía La Văn Anh “Eve, công việc ở Đông An thuận lợi ?”
La Văn Anh hai chữ thuận lợi, đó nhấc chân bên trong thang máy.