Đi một nửa đường, Phó Nhiễm thấy tiếng bước chân phía gần, Minh Thành Hữu đuổi theo Phó Nhiễm tới một chỗ đèn đường, cánh tay dài ôm lấy thắt lưng Phó Nhiễm.
Trong lúc nhất thời, cũng ai lời nào.
Tiếng đập rộn ràng của trái tim cách lớp vải mỏng như tiếng trống đập loạn lưng Phó Nhiễm. Có một học sinh học về muộn lục đục qua, Minh Thành Hữu nghiêng đầu đến gần cổ Phó Nhiễm.
"Lúc tâm tình em thích chơi cái gì?"
Cô an tâm vùi mặt trong n.g.ự.c , thư giãn.
"Công viên trò chơi, bên trong đó là ngựa gỗ thể cưỡi ?"
"Ngây thơ."
Người đàn ông cô.
Tiếp theo, trong nháy mắt cánh tay ôm cô eo dùng sức ôm chặt lấy Phó Nhiễm. Phó Nhiễm Minh Thành Hữu vòng như bay lên trung, hù dọa cô thất thanh hét lên chói tai.
"A - - thả em , chóng mặt."
Hắn ôm cô tại chỗ thêm tầm vài vòng nữa, lúc hạ xuống đất Phó Nhiễm chỉ cảm thấy váng đầu hoa mắt, vô thức bấu víu vai Minh Thành Hữu.
Cánh mũi cùng trán mồ hôi rịn , đầu lông mày cô như vẻ , nhắm mắt vỗ ngực.
"Thật choáng váng."
Minh Thành Hữu cúi hôn, lưỡi linh hoạt cạy hàm răng PhóNhiễm , mí mắt cô khẽ run rẩy, cuối cùng vẫn mở mắt .
Đầu lưỡi giao triền miên hôn tỉ mỉ, Minh Thành Hữu giữ chặt gáy Phó Nhiễm, thở như lửa nóng mà mập mờ càng ngày càng dồn dập. Bên cạnh học sinh qua, vài bé trai huýt sáo.
Phó Nhiễm lùi bước, dĩ nhiên là Minh Thành Hữu quan tâm ngó ngàng, ghìm chặt phần lưng cô. Đôi tay hận thể đem cô vĩnh viễn giam cầm trong ngực. Tay Phó Nhiễm rũ xuống thắt lưng cũng chịu ôm
Ăn xong cơm tối bên ngoài, Phó Nhiễm mệt mỏi chịu nổi. Minh Thành Hữu gọi điện thoại cho lái xe tới đây đem xe của cô trở về. Hắn để Phó Nhiễm ghế lái phụ xe của , điều chỉnh góc độ thoải mái nhất, đem áo gió đắp lên cô.
Lúc lên ô-tô rời , liếc thời gian trời sắp rạng sáng. Phó Nhiễm đang ngủ say, đầu rũ cụp xuống tìm tư thế ngủ thích hợp, Minh Thành Hữu đem đầu của cô thả tới vai , lúc mới lái xe nhanh chóng về phía .
La Văn Anh giày cao gót một ngày dài, hai bàn chân vô cùng đau đớn, cô ngay ngắn ở bên cạnh Minh Tranh. Từ lúc lên xe đến giờ hai qua với một câu.
Hướng đối diện một chiếc xe chạy qua, Minh Tranh nhận là Minh Thành Hữu, ngay lập tức đầu xe, tăng tốc đuổi theo.
Tầm mắt Minh Thành Hữu từ xe kính thu hồi, đem xe dừng bên đường chờ Minh Tranh.
Đồng thời hạ cửa sổ xe xuống, xe của Minh Tranh vững vàng dừng bên cạnh.
"Đại ca, chị dâu."
Minh Thành Hữu chào hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-82.html.]
"Còn kịp với hai tiếng chúc mừng, hi vọng sẽ quá muộn."
"Cảm ơn."
La Văn Anh nhẹ gật đầu.
Minh Tranh lời nào, liếc tới Phó Nhiễm ở ghế lái phụ, cô khoác áo của Minh Thành Hữu, lúc đang ở ngủ say.
"Tìm cô ở ?"
Minh Tranh coi La Văn Anh ở bên cạnh là khí.
"Ở phòng việc cô , cả đêm sắp xếp công việc chắc là mệt c.h.ế.t ."
Minh Thành Hữu qua loa, trong mắt Minh Tranh chợt lóe lên vẻ cô đơn.
"Đại ca, cũng mau đưa chị dâu trở về , ngày mai gặp ."
Cho đến khi đuôi chiếc xe màu đen biến mất giữa màn đêm tĩnh mịch u ám, lúc Minh Tranh mới lái ô-tô rời .
La Văn Anh yên lặng, từ đầu tiên gặp cũng thấy cô là loại thích chuyện, tướng mạo thể là xinh nhưng thanh tú thừa.
Dù cô cũng là từ nhỏ sống trong cảnh , tự nhiên khí chất cũng thuộc đẳng cấp cao. Cô đối với Minh Tranh cũng biểu hiện thiện . Không việc gì thì cô cũng chủ động gọi điện thoại cho .
Kể cả rõ ràng Minh Tranh quan tâm Phó Nhiễm như , cô cũng sẽ hỏi nhiều.
Trở La gia, Minh Tranh xuống xe mở cửa cho cô.
"Cảm ơn."
La Văn Anh chuẩn rời .
"Chờ chút, buổi sáng 8 giờ tới đón em đến nhà ăn điểm tâm đó đưa em về nhà."
"Được."
Minh Tranh qua La Văn Anh, ánh trăng nhạt , cô hợp với vẻ của cô gái xinh diễm lệ, phần lưng cô thẳng tắp, một ngày đôi giày cao gót 9cm khẳng định là khó chịu.
Minh Tranh quan tâm những điều , nhận là La Văn Anh cũng mật đối với .
Nhìn chiếc xe lái qua cửa chính, lúc La Văn Anh mới xổm xuống xoa nhẹ mắt cá chân, thở đàn ông trong trẻo nhưng lạnh lùng vẫn còn quanh quẩn tan hết, đây sẽ là đàn ông sống cùng cô cả đời ?
Vẻ bề ngoài cứ coi là nhưng lúc nào cũng quá lạnh lùng, khó bước trong lòng của .
Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu trở Tôn Vân Thủ Phủ, ngoài dự tính, thấy Lý Vận Linh ở phòng khách. Minh Thành Hữu rõ nhất định là Lý Vận Linh vì chuyện hai họ tham dự lễ đính hôn.
Hắn đem Phó Nhiễm lên lầu , để cô lâm biển lửa.
Ước chừng nửa giờ , Phó Nhiễm ở ban công thấy Lý Vận Linh lên xe rời . Cô trở phòng ngủ, nhất thời ngủ , quyết định mở ti vi xem.