"Sau đó thì , Minh Tranh, đây cũng đầu tiên, thể ở cùng , lẽ bây giờ ? Chỉ sợ như mong , cùng Tống Cẩm Trác thực sự thể tiếp tục, thể sẽ gặp gỡ khác nữa, chẳng lẽ mỗi gặp một , đều dùng cách cũ? Giữa hai chúng , trừ tính cách , còn điểm nào khác ?"
"Có." Lúc Minh Tranh mơ mơ hồ hồ nữa : "Văn Anh, em nên đối với em khác."
La Văn Anh buông rơi tầm mắt, lúc mới ngẩng lên về Minh Tranh, cô buông khóe môi cắn chặt : " ."
Minh Tranh nheo đầu lông mày một cái: "Không ?"
La Văn Anh vẫn tỏ bình thản : "Không ."
Minh Tranh quyết định lui một bước : "Em cũng nên cho một cơ hội, bắt em cùng Tống Cẩm Trác lập tức kết thúc, ..."
"Anh tư cách gì ép ?" La Văn Anh những lời gai : "Phát sinh chuyện như , còn kêu là ép buộc ?"
Bờ vai Minh Tranh sụp xuống, gương mặt từ từ tối . Giọng của La Văn Anh thoáng run, hai chân khép , Minh Tranh đưa ngón tay xuyên giữa tóc, một lúc lâu mới thở một : "Tối hôm qua, chỉ là ở bên cạnh em cũng gì cả."
La Văn Anh về hướng khác, Minh Tranh nhún vai: "Em cũng kinh nghiệm, cũng cảm giác ?"
"Tại ?" Cô hỏi.
Minh Tranh khó khăn : "Thật ?"
La Văn Anh gì.
" vốn là ý như , , thà rằng một nửa quan hệ với em còn hơn em cùng Tống Cẩm Trác ở cùng một chỗ, mặc kệ em tức giận , tiên biến em thành của , thể, quan hệ chúng sẽ trở nên hơn." Minh Tranh thẳng dậy, thấy thật mệt mỏi. La Văn Anh trán , chợt đau xót trong lòng: "Minh Tranh, là một kiêu ngạo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-847.html.]
Minh Tranh trong mắt La Văn Anh, tâm tình buồn bã ban đầu còn: " em tại tối hôm qua dừng ?’’
Đối mặt với biểu hiện trầm mặc của La Văn Anh, Minh Tranh tiếp tục chằm chằm mắt cô: "Bởi vì em kêu tên của , em kêu Minh Tranh." Người đàn ông cảm thấy kìm chế : " trong lòng em vẫn luôn , Văn Anh, cũng trong tình huống như mà em."
La Văn Anh nhất thời nghẹn lời, nửa buổi đều nên lời, nếu tối hôm qua thật xảy chuyện , trong lòng cô giấu sẽ khát khao . Bỗng nhiên truyền đến tiếng chuông cửa vô cùng chói tai, hai đều bất ngờ, lượt hồn. Đối phương ấn vang chuông cửa thôi, La Văn Anh bước nhanh qua xem, đó đầu Minh tranh sợ hãi : "Là ."
Sao bà đến đây giờ ?
Minh Tranh dậy từ ghế sa lon, La Văn Anh nhanh chóng tìm chỗ trốn cho : "Hay là phòng khách .’’
"Không cần, chuyện gì đến cũng sẽ đến."
"Cái gì chuyện cần nên đến sẽ đến chứ?" La Văn Anh kéo tay của nhét phòng khách: "Để cho thấy bộ dạng , sẽ nghĩ chúng như thế nào?"
"Chúng bắt đầu nữa, đó sẽ cùng đối mặt."
"Văn Anh, con mau mở cửa cho !" Mẹ La lên tiếng thúc giục, La Văn Anh tức đến giậm chân: "Đợi đập c.h.ế.t cũng đừng trách nhắc nhở ."
Cửa mở , La cũng đổi giày trong, ánh mắt lươt qua một vòng, thấy Minh Tranh trong phòng khách.
"Chào dì."
Sắc mặt La khẽ đổi, đưa mắt hung hăng trừng con gái đang bên cạnh, nhưng dù cũng ngoài ở đây nên cũng tiện: "Thì là Minh Tranh."
La Văn Anh thấp thỏm, nhanh chóng giải thích: "Anh cũng mới đến, mang theo tài liệu đến đây."
Chuyện La Văn Anh và Minh Tranh từ hôn năm đó ầm ĩ như , La thấy cô cùng Tống Cẩm Trác ở gần , thể cho phép Minh Tranh phá rối: "Trước đây hai đứa cũng từng qua , mặc dù bây giờ còn gì liên quan, nhưng dù cũng tránh để khác nghi ngờ, truyền thông bên ngoài vẫn luôn đeo bám tha.