Ngón tay Minh Vanh đang đưa , La Văn Anh vội đè tay , lời cự tuyệt tới miệng nhưng vẫn thốt .
Hai gò má chạm , nóng rực, La Văn Anh mở to mắt, đôi mắt vặn thấy Minh Tranh đang nhíu mày, hai tựa gần như thế, cho nên bộ biểu hiện mặt cô đều thu trong mắt. Anh quá chú ý chăm sóc bản , thường xuyên đối mặt với các mối quan hệ, cho nên dễ dàng sinh các nếp nhăn nơi khóe mắt, đàn ông ở độ tuổi , tài sản càng nhiều thì sức quyến rũ càng lớn.
La Văn Anh đưa tay ngăn n.g.ự.c , bàn tay Minh Tranh lướt qua cánh tay cô, một nữa kéo cô ôm trong lòng.
Trước mặt khác cũng hành động gì quá đáng, chỉ ôm chặt cô bước về phía , cả cô ướt đẫm mồ hôi, thật vất vả mới hết một vòng “Chúng về thôi”
“Anh gọi điện thoại cho tiểu Chu, hủy bộ các cuộc hẹn chiều nay của em”
“Đến tột cùng là ?” La Văn Anh dứt khoát ở cửa, động đậy.
Minh Tranh đưa tay nắm lấy bả vai cô, liền cô gạt “Rất nóng”
Một chiếc xe từ một con đường phía đang chạy tới, kính chiếu hậu, Tống Cẩm Trác cho xe chạy chậm , lấy bình tĩnh móc điện thoại từ trong túi .
Chuông điện thoại của La Văn Anh vang lên, cô đang nhận, thì Minh Tranh dùng sức đè chặt hai vai cô “Hôm nay coi như điện thoại gì hết, dành cho một buổi chiều ”
Cô cầm túi xách lên, Tống Cẩm Trác trong kính chiếu hậu, thấy cô dừng bước, lục trong túi nhận điện thoại, thì Minh Tranh giật lấy túi.
Điện thoại Tống Cẩm Trác vang lên giọng máy móc “Xin , gọi bắt máy…”
Anh để điện thoại lên đồng hồ xe, đầu ngón tay nhịn gõ gõ lên tay lái. Khởi động xe chạy về phía , bóng dáng Minh Tranh và La Văn Anh đang dây dưa, rốt cục cũng biến mất góc tường.
Tống Cẩm Trác tập trung lực chú ý về phía , đôi mắt tĩnh lặng, thấy tâm tư bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-849.html.]
La Văn Anh lôi kéo, cô cố gắng bước chậm “Tìm một chỗ nào , thật nổi nữa”
Minh Tranh nắm tay cô, phía chính là một công viên cây xanh, La Văn Anh xuống ghế đá, cây cối tươi , tán lá xòe che khuất ánh mặt trời, ngẫu nhiên một vài tia nắng len lỏi qua tán lá, nhảy nhót đôi gò má đỏ ửng của La Văn Anh, thật xinh .
Minh Tranh mua hai chai nước đa, bước đến bên cạnh cô, gác chân lên, một tay tự nhiên khoát lên vai cô. Động tác của Minh Tranh ngày hôm nay lặp lặp bao nhiêu , La Văn Anh cũng còn sức lực mà tránh né.
Minh Tranh vặn nắp chai nước khoáng đưa cho cô, La Văn Anh khách khí cầm lấy và uống vài ngụm, đó Minh Tranh cầm chai của cô lên và uống. La Văn Anh một tay đang cầm một chai nước, liền hỏi “Chẳng cũng một chai riêng cho ?”
Minh Tranh nhún nhún vai, ngã đầu lên vai cô, để đằng hai bóng dáng kéo thật dài, mật.
La Văn Anh đưa mắt , sợ qua, thở của Minh Tranh gần trong gang tấc, cho cô cảm thấy giống như gặp ảo giác.
Tạ Nam xong việc, nhưng vẫn thấy Minh Tranh ở công ty, thừa lúc đưa tài liệu liền ghé phòng nghỉ rót uống. Vừa vặn lúc đó một vài đồng nghiệp La Văn Anh tạm thời việc, tói công ty.
Lúc Tạ Nam tới thì chỉ còn một tiểu Chu, lúc Tạ Nam đang cầm cốc , tiến lên “Julie, quản lý La ở công ty ?”
“ ”
Tạ Nam một bên ghế sô pha “ Lão đại cũng ngoài, , hai mối quan hệ gì?”
Tiểu Chu đưa lưng về phía cô, lấy cho ly cà phê, khóe miệng Tạ Nam nhếch lên “Làm gì chuyện đó, bạn trai Eve cũng thấy cơ mà”
“Cũng đúng a”
Tiểu Chu thể cảm giác giọng của Tạ Nam buông lỏng “ cũng , bên lão đại còn một bạn gái, cũng thể lão đại giữ trong sạch a?” Tiểu Chu cầm cái cốc bên cạnh Tạ Nam “Với nhiều chuyện xảy mà đoán lắm,sáng nay Eve nhận hoa, thể là lão đại tặng?”
“Phải ?” Tạ Nam như đang suy nghĩ điều gì “Cũng thể, cũng chỉ nhân tài như quản lý La mới xứng đôi với lão đại”