Từ lúc Tống Cẩm Trác kéo bên trong xe đến bây giờ, trong cô luôn luôn tồn tại loại cảm giác nên lời, cuối cùng lúc thấy nhà của Tống Cẩm Trác thì bộ cảm giác đều tiêu tan, La Văn Anh cảm thấy tay của từ trong lòng bàn tay Tống Cẩm Trác rút , dì của Tống Cẩm Trác nhanh chóng dậy chào hỏi "Văn Anh, , ."
Tống Cẩm Trác săn sóc cô kéo ghế, ba Tống và Tống cũng tươi về phía cô.
La Văn Anh thẳng lưng xuống, Tống Cẩm Trác cũng chuẩn xuống "Ba, , ba ở đây?"
Mẹ Tống liếc La Văn Anh, thần bí "Hôm nay khỏi nhà nghĩ thầm thời tiết , ba con xem ngày hoàng đạo là ngày , nhất định sẽ gặp chuyện , bây giờ, dì của con thấy con và La Văn Anh tới, là chuyện vô cùng ?”
La Văn Anh cố gượng , đây gọi là cái gì, gặp lớn ? Tống Cẩm Trác ngại xa xôi dẫn cô lên núi, “ngoài ý ” gặp lớn trong nhà, chẳng lẽ thật sự là trùng hợp?
Lúc La Văn Anh chấp nhận điều , dì của Tống Cẩm Trác là bà mối, tính tình ồn ào, kẹp ở giữa hai trẻ tuổi và hai lớn trong nhà vẫn cón thể tự nhiên vui vẻ, hơn nữa ba Tống Cẩm Trác cũng coi như ôn hòa, La Văn Anh thật cũng cảm thấy câu nệ.
"Văn Anh, lúc nào đó con với ba con một tiếng, chúng tới chào hỏi ba con một chút."
La Văn Anh gắp một chút thức ăn trong miệng, nhai giật nghĩ nên trả lời như thế nào, ánh mắt cô lườm hướng Tống Cẩm Trác bên cạnh, dù ý nghĩ của cô, cô cũng từng với , hy vọng thể cô giải vây, nhưng Tống Cẩm Trác dường như cũng ý , nghiêng mặt về phía La Văn Anh.
"Vâng, con sẽ ."
Mẹ Tống mừng rỡ, càng La Văn Anh càng thích "Cẩm Trác nhà chúng cũng trưởng thành , thật vất vả gặp duyên, nóng vội, từ đến nay từng thấy như ."
La Văn Anh cảm thấy nhạt như nước ốc, Tống Cẩm Trác còn ngừng gắp đồ ăn cho cô,dường như quan tâm tới lớn mặt.
"Bác trai, bác gái, hai cũng là đặc biệt tới dùng cơm ?" La Văn Anh hỏi.
Dì của Tống Cẩm Trác giành "Là tới dâng hương, cháu cũng dì và lớn trong nhà tin tưởng vấn đề tâm linh , đang thì thấy mưa lớn, lái xe lên núi nguy hiểm nên tìm một chỗ dừng tính tiếp, Văn Anh, hôm nay ở trong miếu bác gái rút một quẻ, phương trượng , là Tống gia năm nay việc mừng, cũng chính xác là các con, nhưng xem kết hôn cũng là chuyện của năm nay ?"
Miếng trứng trong miệng La Văn Anh dường như nghẹn , nuốt trôi , cô và Tống Cẩm Trác cứ cho là xác lập quan hệ, nhưng cả hai cũng chỉ là thử xem, nếu thể bên thì , thể thì còn thể bạn bè, như bây giờ xem cảm giác ép lên Lương Sơn*?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-853.html.]
* Lương Sơn Bạc (梁山泊) là một địa danh trong tác phẩm Thủy hử, là căn cứ của lực lượng nổi dậy do 108 hùng Lương Sơn Bạc lãnh đạo. Đó là một vùng đầm, hồ mà theo sự mô tả trong tác phẩm rộng tới 800 dặm.
La Văn Anh thích như .
Cô gặp mặt, thời gian Hào Khôn cho nhân viên nghỉ trưa hết từ lâu. La Văn Anh mượn điện thoại di động của Tống Cẩm Trác, đẩy ghế dậy "Thật ngại, cháu gọi điện thoại."
Tống Cẩm Trác mặt đầy ý , cùng nhà chuyện.
La Văn Anh gọi điện thoại cho Tiểu Chu, cho Tiểu Chu xế chiều hôm nay việc về, cả nhà Tống gia ở đây, cho dù thế nào lúc cô cũng thể khiến Tống Cẩm Trác đưa cô về.
"Eve, lão đại bảo em khi liên lạc với chị thì bảo chị gọi điện thoại cho ."
"Chị ." La Văn Anh tắt điện thoại xong tựa ở góc tường, cũng trong ngay, bên ngoài tiếng mưa rơi ào ào, xuyên qua cửa sổ, cảnh sắc giữa sườn núi giống như một tầng sợi nhỏ thấu. Số điện thoại của Minh Tranh cô khắc trong tâm khảm, ngón cái của La Văn Anh từng một khuấy động màn hình điện thoại của Tống Cẩm Trác.
"Văn Anh" Tống Cẩm Trác khỏi phòng tới tìm cô "Sao gọi điện thoại lâu như ?"
La Văn Anh mỉm , đưa điện thoại di động trả cho Tống Cẩm Trác.
Người đàn ông cầm ở trong tay, bên trong lòng bàn tay tự nhiên "Có thích khí bên trong ?"
"Không ” La Văn Anh lắc đầu "Chỉ là ngoài gọi điện thoại mà thôi, điện thoại di động của em hết pin, sợ công ty chuyện liên lạc với em."
Tống Cẩm Trác đưa tay nắm ở bả vai của cô "Vào thôi, thấy em cũng ăn nhiều."
Nhắc tới, khó chịu trong lồng n.g.ự.c La Văn Anh dâng lên, cô theo bên Tống Cẩm Trác phòng.
Bữa cơm kéo dài chừng hai giờ, phần lớn thời gian đều ở đây chuyện, bọn họ hỏi, La Văn Anh đáp.
Bên ngoài mưa to, phần lớn đều mắc kẹt ở núi, Tống Cẩm Trác thuê mấy gian phòng để ba và dì nghỉ ngơi , và La Văn Anh mẫu mực ở bên trong phòng uống chiều "Buồn ngủ , lầu còn gian phòng."