Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 859

Cập nhật lúc: 2025-06-10 04:48:02
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có tiếng đập cửa vang lên bên tai, môi Minh Tranh nhúc nhích.

 

Tạ Nam bưng ly coffee , thấy bóng thon dài bóng dáng cửa sổ, "Lão Đại."

 

Tay Minh Tranh nắm thành quyền gõ vài cái, Tạ Nam đem coffee để tới bàn việc."Sắp đến giờ Bắc Kinh, nghỉ một lát , đến giờ sẽ gọi."

 

Minh Tranh động đậy, "Cô tan ."

 

" còn chút việc xong, chuyện gì cứ gọi ." Tạ Nam lúc chỉ yên tĩnh vội lui ngoài.

 

Trời càng lúc càng tối đen, như sắp một trận mưa lớn, La Văn Anh khôi phục tinh thần cảm thấy bụng kêu vang mới nhớ còn ăn cơm. Đi khỏi phòng việc, La Văn Anh tối Minh Tranh sẽ bay, một khi lo lắng thì cái gì cũng sẽ để ý, lúc khẳng định cũng đang thấy đói bụng.

 

La Văn Anh bất tri bất giác tới phòng việc của Minh Tranh, Tạ Nam dậy chào hỏi, "Quản lý La."

 

"Lão Đại ở bên trong ?"

 

Tạ Nam bên trong, “Vâng, ."

 

La Văn Anh bước chân về phía , Tạ Nam vội ngăn, "Quản lý La, Tổng giám đốc ngài cần yên tĩnh, dặn để cho khác quấy rầy."

 

" ." La Văn Anh gật gật đầu, cũng ý dừng bước, cô gõ cửa, học Minh Tranh mỗi trở về đều trực tiếp mở cửa phòng cô , Tạ Nam thấy thế cũng thể thêm nữa.

 

Minh Tranh đầu , thấy La Văn Anh đang ở cửa, ngẩn một lúc mới mở miệng, "Sao giờ vẫn còn ở đây?"

 

“Hôm nay em tăng ca."

 

Minh Tranh chằm chằm La Văn Anh, nhẹ nhàng , "Ai về kiên quyết tăng ca?"

 

La Văn Anh trả lời, cô từ cửa bước phòng, "Anh ăn cơm tối ?"

 

Một ngày nào đó, cũng lời hỏi cô, đổi là cô đang hỏi.

 

Minh Tranh lắc đầu, "Còn em?"

 

"Đi ăn một chút gì , khi ăn xong em sẽ về nhà, cũng sắp đến giờ sân bay ."

 

Tạ Nam trong phòng thì cửa thình lình mở , La Văn Anh , theo là Minh Tranh, hai gì nhưng cùng bước đến thang máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-859.html.]

 

Nhà ăn Hào Khôn hôm nay cũng phá lệ mở cửa ban đêm, ngẫu nhiên cũng thể gặp nhân viên xuống ăn.

 

Minh Tranh riêng một phòng ăn nhỏ, bốn món mặn một món canh thịnh soạn dọn lên, Minh Tranh đưa cơm cho La Văn Anh, La Văn Anh liền nếm thử hương vị, "Ừ, uống ngon, về em cũng đến đây ăn."

 

Minh Tranh gắp mỗi món một miếng cho La Văn Anh đến khi bát cô thành hình một chiếc núi nhỏ, La Văn Anh nắm chặt đôi đũa trong tay, "Em ăn hết nhiều như ."

 

"Anh sẽ dặn bọn họ, về em ăn cơm trực tiếp tới đây, ăn gì thì với họ."

 

La Văn Anh gắp thức ăn, "Không cần, em đùa thôi."

 

"Anh đùa với em." Minh Tranh cúi đầu ăn cơm.

 

La Văn Anh như nghẹn ở cổ họng, "Minh Tranh?"

 

"Ừ?"

 

"Sắp Bắc Kinh, về nhà một chuyến ?"

 

"Không cần." Minh Tranh nuốt thức ăn lúc mới mở miệng, "Anh gọi điện thoại về , về đều giống ."

 

Nói đến tình , vẫn luôn đạm bạc như , Minh Tranh ngẩng đầu, con ngươi toát vẻ lạnh lẽo như lúc mới gặp La Văn Anh. Cô cũng từng cố gắng trong mắt điều gì đó, nhưng Minh Tranh vẫn luôn cảnh giác, chỉ sợ lúc , rõ ràng là lòng nóng như lửa đốt, nhưng như cũ gắp từng miếng từng miếng cơm. La Văn Anh gục đầu xuống, liên tục uống chén canh.

 

Một bàn tay to đưa tới, cầm chén canh bỏ xa một chút, "Uống canh nhiều như cũng sợ mặn ?"

 

La Văn Anh bỏ thìa trong miệng xuống, "Việc khó giải quyết ?"

 

"Cũng bình thường." Minh Tranh che dấu ánh mắt, "Có khả năng Bắc Kinh, cũng khi nào thì về."

 

La Văn Anh thể cho bất kỳ lời hứa hẹn nào, đối mặt với ánh mắt đầy mong đợi của Minh Tranh cô chỉ thể mặt .

 

Hai ở nhà ăn, thời gian trôi qua nhanh, La Văn Anh gọt quả cam trong tay đến mức nhẵn thín, tựa hồ như thì còn việc gì khác, Minh Tranh cô đang tránh né, nhẹ nhàng , "Anh đưa em về nhà."

 

"Không cần." La Văn Anh đặt quả cam xuống, lau tay sạch sẽ, "Em đưa sân bay."

 

Minh Tranh cô một lúc, "Em về nhà ."

 

La Văn Anh dậy, "Sắp đến giờ , thôi."

Loading...