Bây giờ, cảm giác như tát một cái mặt, gò má Tạ Nam đỏ bừng, hình như đau đến chảy máu. Cô đưa tay lên che mặt, nghĩ tới Minh Tranh đột nhiên nóng nảy như , càng nghĩ tới thể những lời như : "Lão đại?"
Minh Tranh duỗi ngón tay , hề cô gật đầu một cái: "Đừng để thứ hai, cút ngoài."
"Lão đại." Bàn tay Tạ Nam từ từ hạ xuống bên , mặt hiện rõ ràng một mảng hồng, chính xác là do góc văn kiện gây , lúc nửa bên mặt đều sưng phồng lên: "Chẳng lẽ còn thể nghĩ đến biện pháp hơn ? Hơn nữa đó là ý kiến của chính La quản lí, đem văn kiện đưa cho cô kí xong, là chính cô cầm đến bộ phận tài vụ, còn dặn dò với . Bạn trai cô là thế lực, nhất định là biện pháp giúp đỡ Hào Khôn vượt qua khó khăn, lão đại, thương trường như chiến trường, chắc chắn là hiểu điều ?"
Minh Tranh lạnh, khẽ nhếch môi: "Nên thế nào nên thế nào cần cô dạy ? Tạ Nam, một chuyện cô nên quá nhiều, cô sợ trả giá đắt, cũng cần suy nghĩ bản thể chịu đựng nổi ?"
"Lão đại, nghĩ nên cho , dù Hào Khôn gặp chuyện may nhưng vẫn luôn về phía ."
Minh Tranh giống như chuyện nực nhất thiên hạ, ngả về phía ghế việc phía : " cần cô về phía ? Với mà , cô là cái gì?"
Đôi mắt Tạ Nam ngân ngấn nước, hình như là , Minh Tranh chuyện chút lưu tình: "Đừng nghĩ rõ ý đồ của cô, còn câu , Tạ Nam, cô cũng tự bản , cô lấy cái gì so sánh cùng cô ?"
" chỉ thua La quản lí về gia thế."
Minh Tranh hừ lạnh: "Theo như con cô, đầu cơ trục lợi, hi vọng leo lên vị trí của cô là ước bấy lâu nay."
Tạ Nam cắn chặt môi: " cần so bì cùng La quản lí, hiện tại cô bạn trai , như chỉ là giúp thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-863.html.]
Một câu của cô đ.â.m trúng chỗ đau Minh Tranh, khẽ gật đầu, môi mỏng càng mím chặt, Tạ Nam chằm chằm đến nỗi run lên, Minh Tranh ở đó một hồi lâu lên tiếng, Tạ Nam cho là thể nghĩ thông suốt: "Lão đại, nếu đổi là La quản lí, cũng sẽ như , bây giờ cô là quản lí cao nhất của Hào Khôn, chỉ cần khoát tay một cái giúp đỡ chứ? Huống hồ cô chỉ cần một câu, dễ dàng hơn so với việc chạy đôn chạy đáo."
Minh Tranh đưa tay chỉ hướng cánh cửa: "Đi ngoài."
Tạ Nam dám cãi nữa, đem tài liệu rơi mặt đất lượm đó bước ngoài. Che đậy bộ trong nháy mắt, cô cuối cùng dùng sức thở cho hả giận, cửa ải xem như qua, mặc dù giọng điệu Minh Tranh chút thiện, nhưng thế nào cô cũng gặp nguy hiểm. Thư kí Tiểu Chu đợi ở bên ngoài, gặp Tạ Nam tới nhanh chóng lên: "Cô chớ?"
"Không ."
" lão đại tức giận, coi cô như chỗ để xả giận ?"
Tạ Nam cầm lấy ly bàn uống một chút: "Sao chứ, yên tâm, thật ."
Sáng nay đến công ty, Tiểu Chu liền chuyện tùm lum, lá gan của Tạ Nam cũng thật sự quá lớn, vốn tới đây xem kịch vui, nghĩ tới Minh Tranh dạy bảo một trận như đó để cô ? Tạ Nam còn thấy sợ hãi: "Hoàn , cũng thẹn với lương tâm , cũng vì cho công ty và lão đại."
Tiểu Chu nhịn lạnh, bây giờ chuyyện gì cũng coi như cô mạng lớn, chỉ sợ Minh Tranh sẽ tính sổ , càng tính càng tàn nhẫn. Không tới buổi trưa, những lời của Tiểu Chu liền chứng minh. La Văn Anh lên màn hình máy vi tính đến ngẩn , tối hôm qua khi Tống Cẩm Trác về, La Văn Anh ở trong nhà, bà La lôi kéo cô huyên thuyên đến nửa đêm, tất cả đều rằng bà ý Tống Cẩm Trác, đáng lẽ La Văn Anh vui vẻ mới , cô chọn một khiến cho ba tiếc lời khen ngợi, bảo rằng cô chọn ? Tống Cẩm Trác , chọn ngày đính hôn thông báo cho bên ngoài , nhưng nhất định giải quyết xong chuyện của Hào Khôn. Đương nhiên là La Văn Anh rõ nghĩ gì, cũng vui vẻ đồng ý.
Ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa, khiến cho La Văn Anh đang thất thần giật : "Mời ." Tiểu Chu chạy nhanh như gió : "Eve, tin ." La Văn Anh thu hồi ánh mắt từ máy vi tính: "Bây giờ còn thể tin tức gì ?"
"Tạ Nam đuổi việc."
La Văn Anh cũng tỏ vẻ giật nhiều: "Đuổi thì đuổi, em thấy hối tiếc ?"