"Không ." Đôi tay Tiểu Chu nhoài ở bàn việc: "Em tin, lúc lão đại là tức giận, hai lời liền đuổi cô , hơn nữa cô còn những chuyện ghi hồ sơ, về chắc công ty nào dám mướn cô ."
"Cô dám , thì dám gánh lấy hậu quả và trách nhiệm nên ."
"Eve." Giọng Tiểu Chu chút lo lắng: " chuyện cũng liên lụy đến chị, sẽ việc gì chứ?"
"Cũng việc gì chúng thể ." La Văn Anh kiên quyết né tránh chủ đề : "Xem bộ dáng hứng khởi của em, chị còn tưởng rằng em trúng độc đắc."
"Cũng như ? Mỗi ngày đều thấy cô giả bộ ở mặt em, em sớm nhịn nổi ."
Rầm! Đột nhiên cửa phòng việc đẩy , thậm chí thể là đá văng , Tiểu Chu sợ xoay một cái, khi rõ ràng là ai, vội vàng thẳng: "Eve, em còn chuyện, em ngoài ."
La Văn Anh gật đầu, Tiểu Chu cùng Minh Tranh ngược qua , Tiểu Chu sắc mặt , chạy còn nhanh hơn so với lúc , nhất thời lo lắng nên khống chế hành động, lúc đóng cửa phát tiếng vô cùng lớn.
Minh Tranh tới đối diện La Văn Anh, giữa hai phân cách bởi bàn việc rộng rãi, cô cũng ngẩng đầu lên, Minh Tranh nghiêng nửa ngoài, một tay dùng sức giữ chặt cổ tay của cô: "Không em định dùng bản để đổi Hào Khôn đấy chứ?"
" cao thượng đến như ." La Văn Anh tránh tay Minh Tranh : "Hơn nữa, việc sống còn của Hào Khôn liên quan gì đến ? ‘’
"Em dám em là vì ?"
"Không ." La Văn Anh chắc như đinh đóng cột, Minh Tranh dứt khoát vòng qua bàn việc ở mặt cô: "Nếu , tại kí tên, em rõ ràng những văn kiện qua tay em."
" nghĩ nhiều như , Tạ Nam mang qua liền ký, căn bản là ." Có đánh c.h.ế.t La Văn Anh cũng thừa nhận, một tay Minh Tranh nắm lấy bả vai của cô : " cần em như ."
" là liên quan gì đến ."
Minh Tranh dựa mép bàn của La Văn Anh. "Đã liên quan gì tới , như Hào Khôn càng đáng để em hi sinh bản , chuyện của riêng tự cách giải quyết, cho dù công ty thua lỗ, cũng thể để em như ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-864.html.]
"Anh giải quyết như thế nào?" La Văn Anh kích động buột miệng : "Anh liều mạng nhiều năm như , là vì Hào Khôn ?"
Minh Tranh nâng mắt lên đáy mắt La Văn Anh: "Muốn em thừa nhận một chuyện khó khăn như thế ?"
La Văn Anh nhếch miệng: "Đừng suy nghĩ, chuyện của Hào Khôn nhanh sẽ qua."
"Cho nên, em đáp ứng yêu cầu của Tống Cẩm Trác?"
"Chuyện liên quan đến , cũng với bất kỳ yêu cầu gì." Hai tay La Văn Anh để phía , cô xoay về phía cửa sổ sát đất: "Minh Tranh, là kéo chuyện ."
Minh Tranh lấy hộp t.h.u.ố.c lá , La Văn Anh tiếng quẹt lạch cạch phát từ hộp diêm, mùi khói thuốc phảng phất bên mũi: "Em quyết định cùng ở cùng thật sự?"
La Văn Anh gật đầu, Minh Tranh mắt cô: "Cho lý do."
"Không cần lý do."
Minh Tranh dùng sức nhấp điếu thuốc: "Em cũng ." Rồi nâng dậy một chút. " em nhớ kỹ, chuyện của cá nhân đến lượt em tự quyết định việc."
La Văn Anh thế, xoay sang : " , liên quan gì tới ."
Minh Tranh đưa tay dụi tắt phần còn của điếu thuốc: "Văn Anh, em cũng đừng cho rằng chuyện đều thuận lợi như em tưởng."
La Văn Anh thấy thẳng , cũng đầu cứ thế về phía cửa ngoài. La Văn Anh dựa cửa sổ, ánh mắt bóng lưng của Minh Tranh chằm chằm, cô rõ, tới nước thể đầu , đây là cô quyết định Minh Tranh.
Sau khi La gia bên khôi phục như lúc ban đầu, Tống gia liền rùm beng lên, bắt đầu thu xếp, Tống Cẩm Trác giữ vụ án của Hào Khôn trong tay, chờ giải quyết xong đó mới bàn chuyện cưới hỏi cùng La Văn Anh.
La Văn Anh đáp ứng bà La về nhà ăn cơm, khi tan việc từ Hào Khôn, cô lái xe ngoài, bất ngờ thấy xe của Minh Tranh ở cửa nhà. Cô kinh ngạc lắp bắp, cũng kịp đem xe ngừng đàng hoàng, cầm lấy túi La gia, mới tới cửa liền bên trong truyền đến âm thanh hỗn loạn. La Văn Anh kịp giày, cô phòng khách, quả nhiên là thấy Minh Tranh ở bên cạnh ghế sofa, hiển nhiên là ông bà La hoan nghênh , ngay cả câu chào hỏi tối thiểu cũng , chớ chi là mời .
Có lẽ đó Minh Tranh gì đó, xem sắc mặt hai vị trưởng bối cũng thể đoán , La Văn Anh đến lưng Minh Tranh, cảm thấy dáng quá đỗi cao lớn, thể cô độc một ở đó chịu đựng tất cả. Bà La thấy La Văn Anh khỏi hừ lạnh: "Cậu nghĩ chúng đồng ý để cùng Văn Anh qua nữa ? Không ngại cho , thời gian kết hôn của Văn Anh cùng Cẩm Trác cũng tới gần, Minh Tranh, Văn Anh kết đôi cũng thành, bây giờ cần gì hạ như ?"