"Chuyện là con đúng, con quý trọng cô ." Bên trong phòng khách to lớn vang lên giọng của Minh Tranh: "Con hi vọng hai bác thể cho con một cơ hội."
Bà La chẳng thèm ngó ngàng tới: " sẽ để cho con gái mạo hiểm thứ hai, huống hồ , Cẩm Trác cũng là Văn Anh chọn."
"Cô cũng hề yêu , chắc bác cũng ."
Bà La vô cùng tức giận : " , cũng hiểu những trẻ tuổi các yêu hận , chỉ rõ tôn trọng quyết định của con gái ."
Minh Tranh tiếng bước chân, thấy ở là La Văn Anh, giữ c.h.ặ.t t.a.y của cô, cô né tránh, Minh Tranh hi vọng cô thể về phía : "Văn Anh đáp ứng Tống Cẩm Trác là bởi vì chuyện của Hào Khôn, chẳng lẽ hai bác cứ quyết định qua loa cuộc hôn nhân của cô như ?"
Ông bà La ngơ ngác , nét mặt bà La lộ vẻ do dự về phía La Văn Anh đang .
Giữa lông mày cô nhíu : "Minh Tranh, đang bậy bạ gì đó?"
" nhưng chắc trong lòng em rõ, sẽ nhượng bộ em một chút nào nữa."
Sắc mặt bà La càng lúc càng : "Minh Tranh, coi như lý, nhưng đây cũng là quyết định của chính Văn Anh."
Minh Tranh về phía La Văn Anh: " cũng như , em còn tin tưởng nữa ?"
"Minh Tranh, ." La Văn Anh bao nhiêu nữa thì mới thể hiểu: "Chúng là thể nào, sớm là thể nào."
Bà La gọi một tiếng, hiệu cho tiễn khách. Minh Tranh cũng gì thêm, La Văn Anh lên lầu , một lúc lâu bà La mới phòng của cô: "Lời ban nãy của Minh Tranh là ý gì?"
"Gì cơ ạ?"
"Đừng giả vờ mặt , Văn Anh, lúc nó còn , thật trong lòng con nghĩ như thế nào."
La Văn Anh ôm gối ôm ở mép giường, bà La thấy cô lên tiếng, liền mở miệng : "Nó lúc thì thế lúc thì thế khác, coi như tin tưởng giữa các con cảm tình, nhưng yên tâm, thà rằng con cứ sống một cuộc sống an nhàn bình thường."
"Con rõ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-865.html.]
"Chuyện cũng đừng kéo dài nữa, ngày là cuối tuần, sẽ gọi điện thoại cho Tiểu Trác."
La Văn Anh ăn cơm tối cũng xuống lầu, đó ở bên cửa sổ, thấy khuya Minh Tranh mới trở về, La Văn Anh rõ chắc là ba sẽ kiên trì, cô níu chặt lòng , hà tất như ? Trước cô luôn mong Minh Tranh thể quyết định rõ ràng một chút, lúc quyết tâm, nhưng cô cách nào đầu .
Hôm nay cuối tuần, Tống Cẩm Trác tạm thời chuyện, để tài xế đưa ông bà Tống đến nhà hàng , cũng gọi điện thoại chào hỏi với La Văn Anh một chút.
La Văn Anh cùng ba Tống Cẩm Trác phòng bao sự hướng dẫn nhân viên phục vụ, tuy Tống Cẩm Trác ở đây,nhưng bà Tống điều chỉnh khí,La Văn Anh đó vẻ hợp với đámngười, giống như chuyện vui mừng náo nhiệt như thế liên quan tới cô.
"Gần đây cùng với mấy bà bạn nhàn rỗi đan áo len, chờ con của Cẩm Trác sinh , cả quần áo cho nó nữa." Vô thức đem đề tài câu chuyện xa như .
La Văn Anh cố gắng hòa nhập bầu khí , đột nhiên cửa phòng bao mở , cô thấy một âm thanh khác thường truyền đến tai, ngẩng đầu lên mới phát hiện Minh Tranh đang bên cạnh , cô sợ đến nỗi thiếu chút nữa rơi ly trong tay xuống đất: "Anh… ở đây?"
Ông bà La lạnh mặt, bà Tống thấy Minh Tranh liền nhanh chóng che chở cho La Văn Anh: "Anh tìm Văn Anh chuyện gì ?"
Minh Tranh bắt lấy cánh tay của La Văn Anh, đến phiên ở đây đổi nét mặt.
"Minh Tranh, đây là ý gì chứ?" Bà La giận đến nỗi sắc mặt xanh mét, sợ phá rối chuyện .
"Văn Anh, rời khỏi nơi với ."
là điên. La Văn Anh sức giãy dụa: "Minh Tranh, mau buông !"
Chuyện là đây?
Minh Tranh thấy cô bất động, dứt khoát xoay đưa tay ôm bờ vai La Văn Anh nhấc cô lên, lúc bà Tống mới quát lên: "Đây là nào hả, chuyện là ?"
Sắc mặt La Văn Anh đỏ lên, dù thế nào cô cũng nghĩ đến, dựa tính cách của Minh Tranh chuyện như , cô hề đề phòng chuyện , Minh Tranh ép đến nhưng cô vẫn chịu , ghé môi mỏng tiến đến bên tai La Văn Anh vài câu. La Văn Anh ngẩn , ánh mắt cô Minh Tranh đầy vẻ phức tạp, đó đẩy tay , với những đang nghiêm mặt ở đây: "Thực xin , con việc cần ngoài một chuyến, chuyện ngày hôm nay con xin ."
"Văn Anh!" Bà La vô cùng tức giận: "Không cho phép ."
Minh Tranh bước ngoài, đầu dắt tay La Văn Anh theo.