Minh Tranh ôm La Văn Anh phòng việc, rót cho cô ly nước “Đến tột cùng là chuyện gì?”
La Văn Anh cầm chặt ly nước trong tay “Không gì, vốn hôm nay em nghỉ ngơi, nhưng suy nghĩ thế nào đến đây”
Minh Tranh bên cạnh cô “Vậy em ở phòng việc của nghỉ ngơi , việc ngoài một tí, hôm nay cho em nghỉ đó”
“Được” La Văn Anh Minh Tranh cầm tài liệu dậy, đầu mắt cô “Ở đây đợi về, tối nay cùng ăn cơm”
La Văn Anh đợi đến lúc Minh tranh , liện La gọi vài cú điện thoại thúc giục về nhà. Vốn đến Hào Khôn cũng là do ý nhất thời, vì mới xong chuyện của Tống Cẩm Trác, cảm xúc dạt dào, tới gặp Minh Tranh.
Khi La Văn Anh về đến nhà, La luân phiên hỏi cô, cô cũng giấu diếm điều gì, thẳng “Mẹ , con với Cẩm Trác chia tay ”
“Cái gì?” Mẹ La giận tới mức kiềm chế “Không bảo con chuyện thật với nó ?”
“Chúncon cũng nhiều, coi như chia tay trong hòa bình”
Mẹ La đưa tay chỉ cô, nửa ngày gì, La Văn Anh ba “Con xin , nhưng đây là quyết định của con, con tuyệt hối hận”
“Văn Anh, con , bây giờ con bao nhiêu tuổi ?”
“Tuổi con lớn lắm ?” La Văn Anh phản bác “Được , coi như con kết hôn muộn một tí, con tìm vị trí thế”
Ba La bên cạnh thủy chung gì, La chỉ hận rèn sắt thành thép “Chờ gặc rắc rối, đừng chạy về nhà mà lóc”
Thấy La Văn Anh bước lên lầu, La mới đưa mắt chồng “ Tivi cái gì mà xem, cũng mở miệng vài câu”
“Nói thì tác dụng gì? Bà cả ngày còn như thế, vài câu đổi gì ?”
La Văn Anh bước nhanh, đem tiếng chuyện của ba để đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-872.html.]
Hai ngày nay, Lý Vận Linh cũng hết sức lo lắng, Lý Tắc Cần công ty chuyện, trong nhà cũng chỉ còn bà Lý.
“Chị, chuyện gì thế?” bà Lý đối diện Lý Vận Linh, mở miệng hỏi.
“Còn là chuyện của Minh Tranh?” Lý Vận Linh thở dài “Chị sai tìm các mối quan hệ, cần sự chuẩn , thể giúp gì thì giúp”
“Vâng, nhưng Minh Tranh nó ơn ?”
Lý Vận Linh quan tâm “Mặc kệ , chị chỉ điều nhất với nó là , chỉ sợ cả đời nó bao giờ tha thứ cho chị”
“Không thể , cha , chúng suốt ngày chỉ chăm lo cho chúng nó”
“Sâm tử và Viện Viện còn xích mích ?”
Bà Lý nhức đầu, giọng oán giận “Xích mích, to chuyện luôn cũng , Sâm tử đuổi theo Vưu Dữu nước ngoài, Viện Viện tức giận, trút hết lên đầu cả nhà , mỗi ngày do đồ ăn miệng, thì cũng đập phá đồ nhà ít. Lúc đầu em còn tưởng thiên kim tiểu thư, dễ chung sống, vì dù cũng dãy dỗ đàng hoàng, chị mà thấy bộ dạng cô lóc om sòm, chao ôi, thật là chịu nổi”
“Mấy …” Lúc Lý Vận Linh chuyện, miệng nhịn mà co rút “ Hiện tại coi như cũng thấy , hai đứa nó yêu như thế, em chịu theo lời Sâm tử, giờ việc đến nước …”
Bà Lý suy nghĩ, lúc Lý Vận Linh còn phản đối gay gắt hơn cả bà, lúc giả bộ .
“Đều đến bước , còn thể thế nào nữa? Sâm tử chịu đầu , em để cho Viện Viện về nhà đẻ một thời gian, nhưng cô dường như hiểu tiếng , mỗi ngày la hét ầm ĩ, còn nếu Sâm tử về rõ chuyện , cô liền phá hủy Lý gia”
Lý Vận Linh lạnh “Đây chính là nàng dâu em coi như Thần Phật? Ngày mai hỏi ý của Sâm tử , nếu gặp rắc rối thì nên thỏa hiệp , chỉ cần nó thấy là , cứ tiếp tục như nữa, nóc nhà em dỡ xuỗng mới là lạ.”
Bà Lý vốn cũng ý , cái gì mà gia thế, cái gì mà bối cảnh, hiện tại bà chỉ cần an an tĩnh tĩnh sống qua ngày thì bà liền cảm tạ trời phật .
Minh Tranh bây giờ mới , nếu ba vợ thấy con rể, càng gặp càng vui mừng và yêu thích, cái quan niệm ứng dụng lên chuẩn xác.
Mẹ La thấy giống như thấy kẻ thù, Minh Tranh ở bên trong đại sảnh La gia, La tìm kiếm khay các loại thuốc bổ, chẳng thèm ngó ngàng gì tới . Lúc La Văn Anh xuống lầu, cảm giác bầu khí căng thẳng, Minh Tranh tới ngay lúc cô đang điện thoại, vốn định mấy ngày nữa cô mới , nghĩ tới thật dám xông nhà cô.