“Không em tò mò, là ở đây đều tò mò.”
Minh Tranh vòng qua bàn việc, khi đến chỗ Tiểu Chu thì : “Cô là vị hôn thê của , về phần phát triển đến bước , chính em tự đoán .”
Sau khi Minh Tranh rời , Tiểu Chu vẫn vây quanh La Văn Anh chịu , luôn mượn cơ hội đến phòng việc cô để điều tra quân tình.
Cô nhớ kỹ lời Minh Tranh nòi, cho nên đến thời gian ăn cơm liền nhanh chóng chen lấn chạy phòng việc La Văn Anh.
Lúc Minh Tranh xuống , La Văn Anh mới thu dọn xong đồ bàn.
Minh Tranh đẩy cửa trong: “Xong ?”
“Ân.”
Anh qua tự nhiên kéo tay La Văn Anh: “Đi thôi, chiều nay cũng chuyện gì, lúc thể xem phim.”
Hai cùng rời , Tiểu Chu thấy thể đưa tay nâng cái cằm rớt xuống của lên.
Điệu bộ như Hào Khôn tuyệt đối cho chú ý, Minh Tranh kéo tay La Văn Anh để cho cô buông , mười ngón tay giao thật chặt, bên ngoài liếc mắt một cái liền thể mức độ mật giữa hai .
La Văn Anh bên trong xe, Minh Tranh vẫn nắm tay cô buông.
Điện thoại trong túi vang lên, La Văn Anh buông tay nhận điện thoại, Minh Tranh vẫn nắm thả, cô chỉ còn cách dùng tay ấn : “Alo, trai.”
La Văn Anh điện thoại khá lâu, Minh Tranh vẫn chuyên chú phía , nhưng ánh mắt vẫn quên hướng bên cạnh, cảm thấy trong lời hình như cái gì đó đúng, đợi La Văn Anh cúp điện thoại xong, mới lên tiếng hỏi thăm: “Điện thoại của ai?”
“Tống Cẩm Trác.” La Văn Anh e dè.
Minh Tranh nhướng mày. “Sao em gọi là trai?”
“Anh cũng em gái mà.” La Văn Anh như chuyện đương nhiên.
“Cái giống .”
“Thế nào giống ?” La Văn Anh bỏ điện thoại trong túi, Minh Tranh mấp máy khóe miệng: “Hắn ý với em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-875.html.]
“Đừng bừa, nếu thật sự như , em còn thể ở chung một chỗ với ?”
Minh Tranh một câu cho cứng họng, đây coi là ý gì: “ Hắn gặp chuyện phiền toái giải quyết ?”
“Vẫn còn đang chờ tin tức.” La Văn Anh thuận thế tựa đầu về phía : “Mấy ngày nay thấy nhàn rỗi hơn, chuyện bên thế nào?”
“Anh cũng chờ tin tức.” Minh Tranh cong miệng , kéo tay La Văn Anh để lên bờ môi: “Buổi tối chỗ của em .”
La Văn Anh trừng mắt với : “Không , gần đây em rõ chuyện với em, bà thật sự quản nghiêm, dặn dặn cho em với đơn độc tiếp xúc.”
“Thật giả ?” Minh Tranh nghĩ tới vợ tương lai khó đối phó đến .
“Anh cho họ lưu ấn tượng , thì đem những thứ ngổn ngang còn tồn đọng phá bỏ .”
Minh Tranh ngoài cửa sổ, những gì tích tụ trong lòng khó mà hình dung .
Lúc hai trở Hào Khôn là ba giờ, một khi Tiểu Chu tuyên truyền, thì chuyện của hai ngay cả cô lao công quét dọn vệ sinh cũng đều , La Văn Anh miệng của cô thật đáng tin cậy.
Sau khi tan ca ,chuẩn về, La Văn Anh đến ga lấy xe, dự tính siêu thị mua đồ ăn, đêm nay ở nhà trong tiểu khu trở về La gia, đỡ La càm ràm yên.
Mua xong trở chỗ ở, La Văn Anh ôm ít đồ ăn, tính toán vài ngày tiếp theo cần siêu thị nữa, cô lấy chìa khóa chuẩn mở cửa, nhưng thấy cửa đẩy , ngay đó mắt xuất hiện khuôn mặt tuấn tú của : “Đã về .”
La Văn Anh đem đồ đưa cho Minh Tranh. “Còn dám chìa khóa nhà của em?”
Minh Tranh mang mấy cái túi đồ , La Văn Anh đảo mắt quanh, lập tức cảm thấy cái gì đó đúng, bóng dáng những thứ sinh hoạt thường ngày của Minh Tranh ở đây?
Anh đang tính toán chuyển nhà , cửa phòng ngủ còn cái va li, La Văn Anh nhà ăn, thấy bàn một cặp ly thủy tinh: “Em còn đồng ý cho chuyển tới đây.”
Minh Tranh tới lưng cô, đưa tay vòng qua thắt lưng La Văn Anh: “Đêm nay sẽ ở đây, chúng cùng ,cùng tan ca, cùng ăn cơm, cùng ngủ một cái giường.”
“Không .” La Văn Anh trực tiếp cự tuyệt: “Nói chừng sáng ngày mai em đến đây kiểm tra đột xuất.”
“Vậy nhất, đem gạo nấu thành cơm, bà đồng ý chấp nhận còn kịp.”
La Văn Anh đưa tay gạt tay , Minh Tranh càng dùng sức ôm chặt cô trong ngực, đó hăm hở về phía phòng ngủ: “Nếu , hiện tại đem em gạo sống nấu chín ?”