Chung T.ử Xuyên hít sâu một , lúc mới bình tĩnh , xếp bằng.
"Đội trưởng, chị kế hoạch ?"
"Nhìn từ dấu vết mà bọn săn trộm để , lẽ chỉ hai , bắt bọn chúng thật khó."
Tiêu Hòa nhỏ giọng , cẩn thận bàn bạc với về đối sách mà nghĩ , mãi đến rạng sáng mới rời .
Sáng sớm hôm .
Trời sáng, chủ nhiệm Thẩm dậy sớm, mặc dù mấy ngày liên tiếp kết quả nhưng vẫn khiến ông từ bỏ, vẫn tiếp tục hăng hái kêu gọi , chuẩn rừng tìm kiếm thêm một nữa.
Lúc sắp lên đường, Giang Diệp : " cùng nhé, mấy đoạn video đó cắt ghép xong , thêm một thêm một sức mạnh."
Nghe , chủ nhiệm Thẩm gật đầu.
"Vậy thì nhanh lên đường , tìm sớm, cũng yên tâm."
Tiêu Hòa chuẩn xong đồ đạc, Chung T.ử Xuyên, cố ý hỏi: "Mọi tìm phía nam hòn đảo ?"
Chủ nhiệm Thẩm: "Đã tìm một , nhưng bên đó đây là nơi dân đảo sinh sống, mặc dù bây giờ hoang phế nhưng chắc sẽ động vật hoang dã xuất hiện, đó nữa."
"Đi xem , lỡ như bỏ sót thì ?"
Nghe , chủ nhiệm Thẩm suy nghĩ kỹ, gật đầu đồng ý.
" , vẫn nên xem cho chắc, một loài động vật hoang dã cũng thích dạo ở nơi con sinh sống, đúng là sơ suất."
Nghĩ đến khả năng , ông lập tức tràn đầy nhiệt huyết, nhanh chóng sắp xếp đồ đạc, dẫn theo đội phim tiến về phía nam đảo Tiểu Ngư.
Đảo Tiểu Ngư tuy lớn, nhưng nếu dọc theo bờ biển, đến phía bên , ít nhất cũng mất nửa ngày, vì bàn bạc với , dứt khoát đường tắt xuyên qua rừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-dan-cach-sinh-ton-trong-showbiz/chuong-351.html.]
Trên đường , tiện thể tìm kiếm dấu vết của báo hoa.
Nửa đầu đoạn đường rừng, tình hình cũng giống như mấy ngày , ngoài một loài động vật nhỏ, hầu như thấy bóng dáng của loài săn mồi.
Chỉ điều địa hình trong rừng gồ ghề phức tạp, giống như bên ngoài, hai phim khiêng máy, chẳng mấy chốc mồ hôi đầm đìa.
Tiêu Hòa quen với con đường kiểu , nửa đường mà vẫn thấy chút mồ hôi nào.
Chủ nhiệm Thẩm theo sát phía .
Ông thường xuyên tìm kiếm dấu vết của động vật hoang dã trong nhiều môi trường tự nhiên khác , nhưng hôm nay cũng mệt đến nỗi thở hổn hển, ngẩng đầu dáng vẻ thoải mái của Tiêu Hòa, khỏi kinh ngạc.
Lúc mới gặp mặt, ông hấy Tiêu Hòa dáng cân đối, còn tưởng thể lực , chịu cường độ phim tài liệu, ngờ bây giờ ngay cả ông cũng bỏ phía .
"Thể chất như cô thích hợp nghề của chúng , ngày nào cũng leo núi vượt đèo. Tiêu Hòa, thử đến Cục Lâm nghiệp ?"
Nghe , đều đầu sang.
Tiêu Hòa nhíu mày suy nghĩ một lúc, vẻ như đang nghiêm túc cân nhắc đề nghị , cuối cùng từ chối: "Thôi, đại diện lương cao hơn."
Chủ nhiệm Thẩm ngờ lý do từ chối của cô thẳng thắn như , trợn tròn mắt.
"Lương của Cục Lâm nghiệp cũng thấp , một tháng ít nhất cũng sáu bảy nghìn."
Tiêu Hòa tính toán, : "Không đủ tiền mua gạo."
Chủ nhiệm Thẩm sửng sốt.
"Một cô, mua gạo thì tốn bao nhiêu tiền?"
Tiêu Hòa còn kịp , Chung T.ử Xuyên phía lên tiếng: "Chủ nhiệm, đội trưởng của chúng mua gạo đều là mua theo tấn."