Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:41:06
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ta chia theo tỷ lệ bốn sáu, sáu phần, ngài bốn phần. Chi phí nguyên vật liệu và nhân công của đều do tự chi trả. Phía ngài, bất kể là thuê lắp đặt dẫn dắt đồ , các chi phí khác đều do ngài chịu trách nhiệm."

Cuối cùng, Tô Uyển bổ sung thêm một câu: "Gạch ngói sẽ bán cho ngài theo giá ưu đãi nhất, như thì đều lợi."

Tiết Định Thành vui mừng khôn xiết, mức ba phần mà y dự tính lợi lắm , ngờ chia bốn phần! Y mạnh mẽ vỗ đùi một cái: "Tô cô nương, chỉ vì sự sảng khoái của nàng, nhất định sẽ việc thật , cố gắng sớm ngày giúp cả hai kiếm bộn tiền!"

Sau khi hai thỏa thuận, Tô Uyển truyền đạt những điểm cốt yếu khi lắp đặt bệ xí xổm, cùng với cách thức niêm phong chỗ nối ống dẫn cho Tiết Định Thành.

"Nếu Tiết sư phụ còn dị nghị, sẽ lập một bản hợp đồng để ràng buộc song phương."

Tiết Định Thành gật đầu: "Đáng lẽ như ."

Gà Mái Leo Núi

Chẳng mấy chốc, Tô Uyển xong hợp đồng, đưa cho Tiết Định Thành. Sau khi qua hợp đồng, Tiết Định Thành bày tỏ ý kiến gì, hai bên nhanh chóng ký tên và điểm chỉ, mỗi giữ một bản.

Tiết Định Thành cầm bản hợp đồng của , gấp cẩn thận cất giữ.

"Đa tạ Tô cô nương, đợi hôm nay xong việc, sẽ về trấn một chuyến."

"Tốt, chờ tin tức lành từ Tiết sư phụ."

Sáng sớm hôm , Tiết Định Thành mang đến tin mừng. Chuyến trở về nhận một đơn hàng lớn, một vị lão gia từng nhờ y xây nhà, một đòi tới mấy bộ (thiết vệ sinh).

Tô Uyển lên xe lừa của Tiết Định Thành, cùng y về phía Vương Gia Thôn.

Giới thiệu Tiết Định Thành cho Vương Lập Phát và những khác quen, Tô Uyển dặn dò chuyện ăn, Tiết Định Thành sẽ trực tiếp tìm đến lò gạch ngói bên .

Vương Lập Phát lời dặn dò của Tô Uyển, ngẩn mất nửa buổi, hai mắt dần đỏ lên.

"Tô cô nương, , Tô Đông gia, chính là ân nhân cứu mạng của lò gạch ngói ! Nếu , lò gạch ngói ..."

Tô Uyển trêu ghẹo: "Mới chỉ đến thôi, còn nhờ Vương thúc cùng đưa lò gạch ngói lên một tầng cao mới cơ!"

Vương Lập Phát vui mừng khôn xiết, kích động gật đầu lia lịa: "Đông gia cứ yên tâm, sẽ dùng tay nghề của việc thật , cho đến khi cần nữa thì thôi."

Lò gạch ngói cuối cùng cũng việc ăn, thấy nó từng chút một hơn, Vương Lập Phát cảm giác như đang một đứa trẻ lớn lên.

Tô Uyển cũng vui vẻ, đây là đơn hàng chính thức đầu tiên kể từ khi nàng tiếp quản lò gạch ngói.

"Vậy lò gạch ngói sẽ thế nào, điều đó trông cậy Tiết sư phụ và ."

Vương Lập Phát thần bí : "Đông gia, Thôn trưởng Vương Vạn Quán bắt , hiện giờ Thôn trưởng Vương Gia Thôn là Vương Gia Cường."

Nghe đến đây, Tô Uyển liếc Vương Lập Phát và Vương Mạch Sinh, ánh mắt khen ngợi gần như tràn khỏi khóe mắt.

Vương Lập Phát nhận lời khen ngợi lời, vô cùng mừng rỡ, dẫn Tiết Định Thành tham quan bộ lò gạch ngói.

Đường Xuân Linh bên cạnh Tô Uyển, cảm thán : "Đông gia, đa tạ ! Nếu ban đầu , vợ chồng chúng e rằng sớm ly tán, nhà tan cửa nát ."

Nàng cúi đầu nhẹ nhàng lau nước mắt nơi khóe mắt, từ phía lấy một đôi giày vải, khẽ vuốt ve hoa văn thêu đó. Giọng nghẹn ngào nhưng vô cùng chân thành: "Ta thực sự cảm tạ thế nào cho , nên nhân lúc rảnh rỗi may cho một đôi giày. Tuy là vải vóc , nhưng ưu điểm là đường kim mũi chỉ dày dặn, thoải mái và bền bỉ."

Vừa , nàng đưa đôi giày tay Tô Uyển: "Hy vọng cô nương đừng chê bai."

Tô Uyển cảm động, cái gọi là thời gian rảnh rỗi của nàng , hẳn là thời gian chong đèn dầu từng chút một may buổi tối. Nàng đưa tay nhận lấy đôi giày, những đường kim mũi chỉ dày đặc, hoa văn thêu tinh tế.

Có thể thấy nàng dốc bao nhiêu tâm tư đôi giày : "Đa tạ Đường thẩm, thích đôi giày ."

"Thích là , thích là ." Đường Xuân Linh ngại ngùng, lúng túng xoa vạt áo, "Vậy chút đồ ăn cho Đông gia."

Tô Uyển vội xua tay: "Đường thẩm đừng bận rộn nữa, chúng cũng sắp về . Nhà vẫn đang xây, Tiết sư phụ cũng về giám sát công trình."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-101.html.]

"Vậy, thôi ."

Đợi Vương Lập Phát dẫn Tiết Định Thành tham quan lò gạch ngói một vòng, giải quyết xong việc, Tô Uyển cùng Tiết Định Thành lên xe lừa, vội vã trở về Bích Thủy Thôn.

Tô Uyển theo Tiết Định Thành xem tiến độ căn nhà mới. Sau đó, nàng trở về nhà, ghế dựa đung đưa, quạt quạt nan, nhắm mắt dưỡng thần.

Việc lò gạch ngói giải quyết xong, d.ư.ợ.c liệu Triệu Nhất phụ trách, nhà cửa thì ngoài Tiết sư phụ còn Vương thẩm và họ trông coi. Mọi việc đều quỹ đạo, tiếp theo chỉ cần chờ thu tiền. Tiền bạc thứ để cùng kiếm, còn học cách buông tay, nếu thì mệt mỏi lắm.

Vừa nghĩ đến từ "buông tay", Tô Uyển chợt thẳng dậy, chau mày suy nghĩ. Nàng nhận lấy một tâm phúc bên . Lúc đầu thể xảy chuyện gì, nhưng thời gian trôi qua, ai dám đảm bảo? Dù thì tiền bạc chính là thứ dễ lòng đổi nhất.

Nghĩ đến đây, Tô Uyển thể yên ghế đung đưa nữa. Nàng dậy khỏi ghế, vội vã ngoài, hướng về căn nhà mới.

Từ Tiểu Lan bưng cơm từ khu đất xây nhà về đặt lên bàn, còn kịp múc bát. Thì thấy Tô Uyển ngoài, liền vội vàng đuổi theo hỏi: "Cô nương, về , còn ăn cơm mà."

Tô Uyển phất tay về phía : "Ngươi dẫn hài tử ăn , qua bên nhà mới ăn."

Khi Tô Uyển đến, đang dùng cơm, thấy nàng đến liền nhao nhao chào hỏi:

"Đông gia, đến ."

"Tô Đông gia."

"Đông gia dùng bữa ?"

Tô Uyển híp mắt đáp : "Mọi ăn ngon ăn no nhé."

Nàng bước phòng bếp, Vương thẩm đang cùng Tam thẩm, Triệu thẩm chuẩn dùng bữa. Vương thẩm đối diện cửa bếp, thấy nàng: "Phán Đệ, con đến . Tiểu Lan mang cơm về, con chắc chắn ăn đúng ? Ăn cùng luôn , lấy bát."

Không đợi Tô Uyển gì, nàng , vớt một cái bát trong chậu, rửa sạch múc đầy tràn một bát cơm, đưa qua.

Tô Uyển bát cơm đầy đến sắp tràn ngoài, khóe miệng giật giật: "Vương thẩm, coi là lợn mà nuôi !"

Vương thẩm hì hì : "Con , chỗ nào cũng , chỉ là quá gầy thôi. Rõ ràng là sắp lớn , nhưng chỗ cần lớn vẫn thấy lên lạng thịt nào." Nói xong, ánh mắt sáng quắc liếc về phía n.g.ự.c nàng: "Bánh bao bé xíu."

Tam thẩm và Triệu thẩm theo ánh mắt Vương thẩm, "Phụt, !" Hai trực tiếp phun cơm ngoài, trùng hợp Triệu Tứ Muội đối diện họ. Cả bãi cơm phun đều đáp thẳng lên mặt Triệu Tứ Muội.

Tam thẩm vội bịt miệng: "Xin Tứ Muội nhé, thím cố ý."

Triệu thẩm vội vàng đặt bát đũa xuống, bước đến mặt Triệu Tứ Muội, giúp nàng gỡ những hạt cơm dính mặt và tóc xuống. Tai Triệu Tứ Muội đỏ bừng, nàng bĩu môi: "Tô thẩm ~"

Triệu Tứ Muội bưng bát cơm lên, ngoài : "Ta, ngoài ăn cùng các ca ca."

Triệu thẩm giật lấy bát cơm của nàng, gắp thêm chút thức ăn bát, mới : "Đi , tìm các ca ca của con mà ăn."

Triệu Tứ Muội đỏ mặt gật đầu, khẽ đáp: "Vâng."

Đợi ngoài, năm , nhịn vang thành tiếng như lợn.

Tô Uyển đỏ mặt, trách cứ một câu: "Đều tại Vương thẩm, năng linh tinh Tứ Muội sợ chạy mất ."

Vương thẩm chịu, nuốt cơm trong miệng xuống: "Sao thể trách ? Ta bừa , xem ?"

Tam thẩm và Triệu thẩm đều gật đầu lia lịa, ngay cả Tô Tiểu Cúc cũng theo bản năng gật đầu theo.

Tô Uyển đặt bát đũa xuống, hai tay chống nạnh: "Tốt lắm, các cấu kết với nhạo !"

Tô Uyển còn cố ý liếc bộ n.g.ự.c của Tô Tiểu Cúc, của . Lập tức tắt lửa, , quả thực là hai lạng thịt nào. Nàng cúi đầu vùi cơm, nhai nghiến vài miếng.

Vương thẩm cũng trêu chọc nàng nữa, chút tò mò hỏi:

 

Loading...