Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:55:39
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Cường phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết như quỷ sói gào, đau đến mức ôm ngón tay nhảy nhót, như thể sẽ giảm bớt nỗi đau.
Vương Tiểu Thảo cuối cùng cũng phản ứng , mụ gào lên một tiếng, xông đến định xé xác Tô Uyển, túm lấy tóc nàng, giáng một cái tát mặt.
Tô Cường là nhi tử đầu lòng của mụ a, từ nhỏ nâng niu như ngọc, sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan, mà Tô Phán Đệ dám ức h.i.ế.p như !
Tô Như Hoa thấy động thủ, liền theo , hai con dùng nắm đ.ấ.m và chân đá Tô Uyển một trận.
Tô Uyển đương nhiên sẽ chịu ăn đòn vô ích, nàng gắng sức đẩy bọn họ sang một bên, chống đỡ thể chạy ngoài.
Hàng xóm từ sớm thấy tiếng quỷ sói gào bên nhà họ Tô, ít kéo đến xem náo nhiệt.
Tô Uyển sớm thấy dân làng tụ tập dần, nhà thôn trưởng cũng xa lắm, thấy thôn trưởng đang vội vàng chạy tới.
Cũng , nhân cơ hội đ.á.n.h thêm một trận, để thể triệt để thoát khỏi cái ổ sói hổ . Cho nên nàng cúi xuống ôm lấy đầu mặc cho họ đ.á.n.h đập c.h.ử.i mắng, dù dân làng cũng mặt, chắc chắn sẽ ngăn cản.
Bà Trương hơn bảy mươi tuổi, khi buôn chuyện đang chống gậy về nhà, thấy đều về hướng ngược , liền níu tay một hỏi: "Sao thế ? Mọi đều về phía đó gì?"
Người đáp : "Mụ Vương Tiểu Thảo đ.á.n.h Phán Đệ , e là đ.á.n.h c.h.ế.t thật!"
"Cái gì? Vương Tiểu Thảo đ.á.n.h c.h.ế.t ? Mau mau !" Nói , bà theo , tiếng gậy chống gõ xuống đất vang lên liên hồi.
Lý Thẩm và Vương Thẩm ở gần đó nhịn , liền đập tay một cái xông lên, mỗi giữ chặt Vương Tiểu Thảo và Tô Như Hoa.
"Ôi trời ơi, vết thương đầu Phán Đệ hề nhẹ , c.h.ế.t là mạng lớn đó con!"
Lưu Hương Vân, tức phụ Vương Thẩm, thấy vết thương rùng rợn của Tô Uyển, lòng sinh đồng cảm. Nàng nhân lúc đang chắn ngang, nhanh chóng chạy đến bếp nhà họ Tô, vốc một nắm tro bếp , rắc lên vết thương của Tô Uyển.
Tô Uyển ơn nàng. Trong ký ức của Tô Phán Đệ, hầu hết phụ nữ trong thôn khi thương đều dùng tro bếp để cầm máu, ít mời đại phu, bởi vì tốn kém, nhà nào cũng chịu nổi.
Hơn nữa, mời đại phu còn lên trấn mới mời , trong thôn ngay cả một thầy lang cũng .
"Này Vương Tiểu Thảo, Phán Đệ dù gì cũng là nữ nhi ruột của ngươi, ngươi nhẫn tâm xuống tay như !"
" thế, tuy rằng nhà đều trọng nam khinh nữ, nhưng thấy nhà nào tay độc ác với nữ nhi ruột như !"
Gà Mái Leo Núi
" thế! Từ nhỏ buộc trâu ngựa, hầu hạ cả nhà đành, còn đ.á.n.h đến mức chết!"
"Ai mà chẳng ? Nếu tận mắt thấy Vương Tiểu Thảo m.a.n.g t.h.a.i mười tháng, còn tưởng đứa bé nhặt về!"
Lông mày Tô Đại Ngưu giật nảy...
Vương Tiểu Thảo cố sức giãy giụa nhưng thoát khỏi tay Vương Thẩm, mụ gầm lên: "Liên quan gì đến các ngươi, lũ rảnh rỗi lo chuyện bao đồng! Nhà ai mà chẳng đ.á.n.h nữ nhi!"
" đó, mau thả !" Tô Như Hoa cũng thoát khỏi tay Lý Thẩm.
Lý Thẩm và Vương Thẩm là hàng xóm hai bên của nhà họ Tô, họ thấy đứa trẻ Phán Đệ lớn lên trong cơ cực như thế nào từ nhỏ, nhưng vì đều nghèo, lòng mà sức, chỉ thể thỉnh thoảng cho nàng chút đồ ăn. Hơn nữa, ai mà dây mụ Vương Tiểu Thảo mụ đanh đá , chắc chắn sẽ mụ quấy rầy yên.
hôm nay, họ thực sự thể nổi nữa, thấy cô bé đầu đầy máu, trông thật rùng rợn, nếu ngăn cản e là hôm nay sẽ bỏ mạng tại đây.
"Thôn trưởng đến , thôn trưởng đến !"
Nghe thấy thôn trưởng đến, dân làng tự giác nhường đường để thôn trưởng .
Lão thôn trưởng Tô Đại Phúc năm nay hơn năm mươi tuổi, những dân nghèo sống nhờ ruộng đất đều trông khá già, ông như ngoài sáu mươi, tóc bạc điểm đầu.
Tô Uyển ngẩng đầu lên, khuôn mặt dính đầy máu, trán là cái lỗ rách lật ngược thớ thịt, tro bếp phủ lên, thỉnh thoảng rỉ máu. Nàng yếu ớt : "Thôn trưởng, cứu ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-2.html.]
Tô Đại Phúc vội vàng chạy đến, suýt rơi cả giày, thở còn kịp điều chỉnh.
Vừa bước thấy bộ dạng sắp c.h.ế.t của nàng, chỉ thấy trán nàng một cái lỗ, thớ thịt xung quanh cái lỗ đó lật ngược ngoài, cùng với tro bếp, thỉnh thoảng rỉ máu.
Thân thể nàng vẫn gầy gò, như thể một cơn gió thể thổi bay, tóc vàng hoe và thưa thớt, m.á.u ướt khô dính thành cục, cằm nhọn đến đáng sợ, đôi mắt vì quá gầy mà càng thêm to, khiến thấy quỷ dị, như thể đang một bộ xương đẫm máu.
Tô Đại Phúc từ từ đỡ nàng dậy, sợ rằng chỉ cần dùng thêm chút lực là thể nàng gãy vụn, trong lòng ông càng thêm bất mãn với nhà họ Tô!
Trong mười lăm năm qua, ông bao nhiêu đến khuyên can vì việc họ ngược đãi con cái, tuy rằng nhà nào cũng đ.á.n.h con, nhưng bao giờ đ.á.n.h nghiêm trọng như hôm nay!
Lần nếu ông đến chậm hơn chút nữa, e rằng thôn Bích Thủy sẽ xuất hiện tội phạm g.i.ế.c . Nếu trong thôn thực sự án mạng, chuyện cưới gả của con cái trong thôn sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng!
"Thôn trưởng, bán cho Lý Đại Toàn vợ!"
"Cái gì?" Lão thôn trưởng nhướng mày, suýt nước bọt của chính sặc.
Lý Đại Toàn ở cuối thôn cha đều qua đời, chỉ còn Lý Đại Toàn và vợ là Ngô thị sống qua ngày. Lý Đại Toàn là một kẻ lười biếng, lười đành, còn gia bạo. Kết quả là Ngô thị đ.á.n.h sảy thai mấy liên tiếp, năm ngoái chịu nổi nhảy xuống sông Bích Thủy tự tử!
Ai thể nghĩ Vương Tiểu Thảo bán đứa bé cho Lý Đại Toàn vợ chứ!
Lão Lý Đại Toàn đó ba mươi mốt tuổi, cha của Tô Phán Đệ còn thừa!
Đứa nữ nhi còn trinh tiết nào gả cho cái thứ đó?
Dân làng nhà họ Tô với ánh mắt đầy ghét bỏ, hận thể đuổi cả nhà khỏi thôn.
"Thôn trưởng gia gia, đoạn tuyệt quan hệ, phân sống tự lập!" Tô Uyển đưa ý định của , đột ngột quỳ xuống, dập đầu liên tục với thôn trưởng.
Vương Tiểu Thảo , lập tức nổi đóa: "Ngươi dám! Xem lão nương đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!" Mụ bộ giãy giụa xông lên đ.á.n.h .
Tô Như Hoa hoảng hốt, như ? Trong nhà chỉ một nàng việc, nếu nàng tách , công việc trong nhà chắc chắn sẽ đổ lên đầu .
"! Nhà chúng phân gia!!"
Vương Thẩm và Lý Thẩm vẫn buông tha hai con họ. Vương Thẩm châm chọc: "Nếu phân gia, sẽ các ngươi đ.á.n.h c.h.ế.t mất thôi!"
"Thôn trưởng , ông mau chia cho con bé , đứa trẻ đáng thương lắm."
" thế, mười mấy năm trâu ngựa, chúng đều thấy hết cả."
"Haiz, chúng , mụ Vương Tiểu Thảo đó về đóng cửa , chắc chắn đ.á.n.h một trận tơi bời nữa cho mà xem."
Các thím, các dì mỗi một câu, đều khuyên thôn trưởng nhanh chóng chia cho nàng ở riêng.
Trước đây lão thôn trưởng cho cô bé ở riêng tự lập, nhưng tiếc là nàng bao giờ lên tiếng, đ.á.n.h mắng đều cam chịu nhẫn nhịn.
Ngay cả khi giúp nàng, cũng bắt đầu từ .
Tô Uyển thấy đều về phía , liền im lặng, cố gắng diễn cảnh đáng thương, tranh thủ sự đồng cảm. Thật cần diễn, dáng vẻ hiện tại của nàng đủ đáng thương .
Tuy trong thôn cũng phân gia, nhưng từng thấy nữ nhi nào đòi đoạn tuyệt quan hệ để tự sống riêng cả. tình cảnh nhà họ Tô , phân thật sự .
Vì nàng tự nghĩ thông suốt, thì giúp nàng một tay , "Được, phân ngươi cũng , đỡ cho ngày nào đó nhà đ.á.n.h chết."
Tô Đại Ngưu thấy dân làng đều nghiêng về phía Tô Phán Đệ, thể yên nữa: "Thôn trưởng, thấy chuyện phân gia cứ bỏ qua , con cái lời thì ăn đòn một trận, đó chẳng là chuyện thường tình ."