Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 30

Cập nhật lúc: 2025-10-06 04:19:57
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Tiểu Thảo phịch xuống đất, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, còn một giọt nước mũi dài lòng thòng mũi, lúc ả thì nó cứ đong đưa.

Tô Cường bĩu môi, cằm cố rụt về phía , như thể mặt một bãi phân.

Miệng còn phối hợp với vẻ mặt: "Chậc chậc chậc, ui~, nương đừng trò nữa, nào thím Ngọc Mai đến chẳng tìm ? Cha còn chẳng với thím câu nào."

Trong lòng thầm may mắn: May mà Tiểu Thúy nhà như thế .

Vương Tiểu Thảo thấy đứa nhi tử bảo bối mà từ nhỏ hết mực yêu thương, nâng niu trong tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan chảy, về phía .

Phổi ả gần như nổ tung vì tức giận, ả bật dậy khỏi mặt đất, về phòng bắt đầu thu dọn hành lý, ả về nhà ngoại gia!

Tô Đại Ngưu đau đầu như búa bổ, rốt cuộc chọc giận ai đây?

Tô Ngọc Mai chẳng do chính Vương Tiểu Thảo nàng rước về ư? Thế mà cũng thể giảo hoạt đổ vấy lên đầu khác? Liên quan gì đến chứ?

"Đủ ! Giờ ầm ĩ cũng xong, giương oai cũng , ngươi còn thế nào nữa! Chưa loạn đủ ?"

Tô Như Hoa sắp phát điên vì phiền, cúi đầu khom lưng men theo chân tường lén lút trốn về phòng.

Tô Cường cũng thấy bực , nương cứ như một mụ đàn bà chanh chua mà c.h.ử.i mắng mãi dứt? Y cũng rón rén lùi về , khỏi cửa liền cất bước bỏ chạy, còn hơn là ở tìm đám chơi đùa...

"Còn cái gì? Cái gì gọi là cái gì!?" Dứt lời, Vương Tiểu Thảo quăng mạnh cái bọc phía , nhấc chân thẳng cổng lớn, nàng về nhà ngoại gia!

Tô Đại Ngưu bụng đầy lửa giận cũng thèm đuổi theo, m.ô.n.g phịch xuống ghế, lôi điếu t.h.u.ố.c rê rít "bà " mấy . Thích về thì về, dù cũng sẽ đón, đợi nàng chán sẽ tự , cả năm trời đây là thứ mấy chứ?

So với sự ầm ĩ bên nhà họ Tô, bà con hàng xóm rõ ràng hứng thú hơn với trận chiến bên nhà họ Lý.

Các thím, các dì nhao nhao ngoài nhà họ Lý, tai dán tường, cửa, say sưa lắng chuyện bát quái bên trong, hóng dưa nóng hổi mới thu hoạch! Cũng mấy gã đàn ông hiếu sự theo, trong lòng âm thầm cân nhắc liệu cái vận may ...

"Nói! Ngươi qua với Tô Đại Ngưu từ khi nào!" Lý Nhị Trụ chỉ mũi Tô Ngọc Mai chất vấn.

Tô Ngọc Mai đến khô cả nước bọt, "Ta ! Ta bao nhiêu ! Ta !" Nàng giải thích bao nhiêu đường về, nhưng tại một ai chịu tin nàng ?

Nàng thực sự hối hận , nếu thể , nàng nhất định sẽ trêu chọc nha đầu c.h.ế.t tiệt .

"Ngươi vẫn chịu ! Hắn đến ư? Đáng giá để ngươi che chở đến thế? Đến nông nỗi thèm đến ngươi một cái ?"

Tô Ngọc Mai còn sụp đổ, Lý Nhị Trụ sụp đổ , "Ta đối xử với ngươi như thế, mà ngươi còn đủ, còn ngoài lén lút ong bướm!"

Bao nhiêu năm qua, nàng cũng nấy, cái gì cũng chiều theo nàng , ngay cả việc nàng sinh liên tiếp nhiều nữ nhi cũng từng trách móc nửa lời, m.ó.c t.i.m móc phổi đối đãi, chỉ đổi lấy một chiếc nón xanh lục chói mắt...

Mắng mỏ hồi lâu, Tô Ngọc Mai cũng thấy phiền, nhất thời buột miệng thốt : "! Ta với Tô Đại Ngưu chính là gian tình! Thế thì ? Giờ các ngươi lòng !"

Mọi ngoài cửa đồng loạt hít một ngụm khí lạnh: Hóa là thật!

Trương Bà Tử mấy hôm nay vì chân cẳng chậm chạp mà lỡ mất vài vụ náo nhiệt, giờ đây cuối cùng cũng kịp tới, liền sức chen lấn lên phía , tai dán tường. Vừa tới tin động trời như , bà hạ giọng: "Ai da, Ngọc Mai thật sự gian tình với Tô Đại Ngưu ? Ôi chao, ngày thường nàng cũng loại phong tình lả lướt như thế chứ."

Mọi từ chỗ há hốc mồm kinh ngạc, chuyển sang , ngừng đưa tay chỉ trỏ bên trong, ánh mắt lóe lên vẻ hiếu kỳ khác thường!

Tô Ngọc Mai xong hối hận, nên buột miệng như , "Đều tại các ngươi tin ! Ta giải thích bao nhiêu , !"

Lý Nhị Trụ cứ chôn chân tại đó, hồi lâu nhúc nhích.

Gà Mái Leo Núi

Lý Tiểu Thụ mẫu ruột thịt của với vẻ mặt khó tả, đây chính là mẫu ruột thịt của đấy! Nàng đói khát đến mức ? Lẽ nào nghĩ cho bản ư? Hắn sắp tròn mười bảy tuổi , đến tuổi cưới vợ sinh con, gia đình còn đợi đến cuối năm bán heo lấy tiền sính lễ, mới đủ để cưới vợ! Nghĩ đến ba lượng bạc bồi thường cho Tô Phán Đệ, lòng bắt đầu rỉ máu, đó chính là nửa phần cưới vợ của ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-30.html.]

"Phán Đệ, lời con là thật giả ?" Lòng Vương Thẩm như kiến bò qua bò , cực kỳ khó chịu.

Tô Uyển nhẹ, "Thím đang hỏi chuyện nào?"

"Chính là chuyện Tô Ngọc Mai với cha con đó!" Lưu Hương Vân nhanh nhẩu đáp.

"Các vị nghĩ ?" Tô Uyển hỏi ngược , trả lời thẳng thắn, chuyện do mà. Nếu Tô Ngọc Mai còn dám tùy tiện tạt nước bẩn lên đầu nàng , chuyện cũng thể trở thành sự thật...

Hai con thấy nàng , cũng hỏi thêm, dù đó cũng là cha ruột của nàng , nhiều cũng thể hiểu .

"Vậy chuyện con đỡ đẻ cho Tống phu nhân là thật ?" Lưu Hương Vân Tô Uyển với đôi mắt sáng rực.

Tô Uyển gật đầu, "Thật."

Mặt Lưu Hương Vân đỏ bừng lên, "Con... con..."

Vương Thẩm thấy tức phụ cứ lắp bắp mãi câu, bèn sốt ruột.

Thím nắm lấy mạch chuyện, "Phán Đệ , thím thẳng với con nhé." Thím dừng , vỗ nhẹ tay Lưu Hương Vân, "Hương Vân nhà thím chẳng chỉ sinh mỗi Cẩu Đản là cây độc đinh thôi ? Sau đó thì thấy động tĩnh gì nữa, con thể xem giúp xem là chuyện gì ?"

Tô Uyển hai con, trong lòng vô cùng cảm động, hai họ nào cũng vô điều kiện về phía nàng . Vừa nãy còn vì nàng mà cãi một trận với Tô Ngọc Mai. Thậm chí còn y thuật của nàng rốt cuộc , dám để nàng xem bệnh, thể thấy họ tin tưởng nàng đến mức nào.

"Vương Thẩm, tẩu tử, nếu các vị tin tưởng , sẽ xem cho tẩu tử."

"Tin! Tin chứ!" Lưu Hương Vân trực tiếp vén tay áo lên, đưa tay mặt Tô Uyển.

Tô Uyển đặt tay lên tay nàng, bắt đầu bắt mạch, nàng khẽ nhíu mày, hồi lâu gì.

Giữa ba im lặng như tờ, hai con Vương Thẩm dám thở mạnh, sợ kinh động đến việc chẩn đoán của nàng. Nhìn Tô Uyển rụt tay về, Lưu Hương Vân nuốt nước bọt thật mạnh: "Cháu vấn đề ?"

Tô Uyển vẻ mặt căng thẳng của hai con, nhẹ: "Xem các vị sợ đến mức nào kìa, vấn đề lớn . Tẩu tử sợ lạnh, kinh nguyệt thường xuyên đến trễ và đều ?"

"! đó! Con đều đúng hết !" Lưu Hương Vân gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

"Đó chính là nguyên nhân , đây là do khí huyết hao tổn nghiêm trọng sinh gây , chỉ cần điều dưỡng thì vẫn thể hồi phục."

"Thật !?"

"Thật. Về mặt ăn uống cơ bản, nên dùng nhiều thức ăn bổ dưỡng, ví dụ như đậu đỏ, táo đỏ, hầm chút canh gà đương quy hoặc các nguyên liệu ôn bổ khác. Ngoài , nếu điều kiện, thể uống Thang Tứ Vật hoặc Thang Bát Trân một thời gian, thông thường thể dùng ích mẫu thảo hoặc ngải cứu để ngâm chân."

Thần sắc hai con từ chỗ vui mừng khôn xiết, dần chuyển sang thất vọng và nản lòng. Những quanh năm cày xới ngoài đồng, còn trời mà ăn như bọn họ, nhiều tiền nhàn rỗi để mua những thứ đắt đỏ ?

"Ai, lẽ nhà họ Trương chúng chính là mệnh con cháu sung túc."

Vương Thẩm thất vọng rõ rệt, ai mà chẳng đa tử đa phúc chứ? Lưu Hương Vân liếc bà bà một cái, nhanh chóng cúi đầu, khí trở nên nặng nề.

"Không nhất thiết ăn đương quy các thứ . Chỉ cần dùng đậu đỏ, táo đỏ thông thường cũng , núi trong thôn chẳng ích mẫu thảo và ngải cứu ? Có thể nấu nước ngâm chân, cũng thể nấu canh trứng gà mà uống. Điều quan trọng nhất là đừng lao lực quá độ, giữ tinh thần thư thái, đừng quá căng thẳng, qua một thời gian sẽ xem cho tẩu tử."

"Được, chúng sẽ theo lời con thử xem."

"Được."

Hai con cũng còn hứng thú trò chuyện nữa, cáo biệt Tô Uyển trở về. Tô Uyển bóng lưng họ, khẽ nhíu mày, tiền quả thực khó từng bước, bàn chuyện gì cũng thực tế, lẽ nàng nên gì đó...

 

Loading...