Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-10-06 04:19:59
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn mò lấy một cây gậy gỗ ở góc tường, hai tay giơ cao cây gậy, hai chân khuỵu xuống, cúi lưng nhẹ nhàng nhích bước ngoài. Trong lòng ngừng loại trừ nghi vấn: "Ta xem rốt cuộc là kẻ nào to gan như , dám đến tìm Lý Đại Toàn báo thù!"
"Á nha! Ăn gậy đây!"
"A!!!"
Tô Uyển mới tới cửa nhà Lý Đại Toàn thì khựng , thấy tiếng thét chói tai của Tô Như Hoa, nàng khẽ nhíu mày, Tô Như Hoa bắt nạt đấy chứ? Lý Đại Toàn đến mức súc sinh như chứ? Hắn dám xuống tay với nguyên chủ thì thôi , lẽ nào ngay cả một đứa trẻ như Tô Như Hoa cũng buông tha! Nàng rón rén đến cửa sổ, lén lút ngẩng đầu trong nhà, thấy chuyện như nghĩ xảy , nàng liền khẽ động , ẩn gian để bắt đầu lén.
Tô Như Hoa mới lẻn , ngẩng đầu lên thấy một cây gậy lớn bổ thẳng xuống đầu, sợ đến mức té lăn đất, may mắn né tránh kiếp nạn . Tô Như Hoa vỗ n.g.ự.c trấn an , "Phù, dọa c.h.ế.t khiếp!"
"Là ngươi?"
Lý Đại Toàn đập trúng , tâm trạng hưng phấn và kích động chút thất vọng.
"Ngươi đến nhà gì?" Lý Đại Toàn dõi theo bàn tay nàng đang vuốt n.g.ự.c mà bộ ngực: "Vẫn là một nha đầu con nít."
Tô Như Hoa vội vàng khoanh tay che ngực: "Ngươi đấy! Tên vô sỉ thúi tha!"
"Ngươi là một nha đầu chạy đến nhà , hỏi câu đó, ngươi xem là để gì?" Lý Đại Toàn khoanh tay, từ cao xuống nàng , mái tóc lộn xộn của Tô Như Hoa cứ thế lọt mắt từ đầu đến cuối, "Cái đầu tóc của ngươi thấy buồn nôn..."
"Ngươi! Thôi, thèm so đo với tên lưu manh thúi tha nhà ngươi. Ta là đến báo cho ngươi một tin . Trên tỷ tỷ Tô Phán Đệ của tới một trăm lượng bạc đó, ngươi chẳng cưới nàng ?"
Tô Như Hoa hạ giọng kể cho Lý Đại Toàn Tô Uyển một trăm lượng bạc đó như thế nào, đương nhiên, nàng bỏ qua chuyện Vương Tiểu Thảo và Tô Ngọc Mai.
Đôi mắt Lý Đại Toàn đảo đảo , ánh mắt đầy nghi ngờ: "Ngươi lòng mà cho ư? Đó là tỷ tỷ ruột thịt của ngươi mà." Hắn ban ngày ngủ, tối mới dậy chơi bời với đám bạn bè xa, thật sự chuyện .
"Ngươi đừng bận tâm, chẳng lẽ ngươi hứng thú với một trăm lượng bạc ?" Khóe môi Tô Như Hoa cong lên, nàng chắc chắn Lý Đại Toàn sẽ hứng thú!
Lý Đại Toàn xoa xoa cằm, đó là một trăm lượng, quả thực hứng thú, "Nàng chịu gả cho , thể gì đây, cha ngươi cũng trả tiền sính lễ cho ."
"Việc đó còn đơn giản , nàng là phụ nữ, một khi danh tiết hủy hoại, đến lúc đó nàng gả cũng gả!" Tô Như Hoa lên một tiếng âm hiểm, dường như thấy cảnh Tô Phán Đệ Lý Đại Toàn đ.á.n.h ba trận một ngày.
Gà Mái Leo Núi
Lý Đại Toàn nụ đó của nàng cho giật . Tô Như Hoa tuổi còn nhỏ mà độc ác đến ? Còn tàn độc hơn cả đám du côn, lưu manh nhà !
lời nàng cũng . Nếu khiến Tô Phán Đệ thất , danh tiết hủy thì nàng gả cũng gả, một trăm lượng bạc chẳng là của ?
“Vậy nàng diệu kế gì?”
“Thế , ngày mai hãy chợ trấn mua chút mê dược, tối đến đợi nàng ngủ say thì thổi phòng, ôm về. Đến lúc đó, sẽ tưởng là nàng tự dâng hiến cho , hừ hừ ~”
Tô Uyển trong gian cứng đờ , cái thứ gì đây?
Ta nhớ nhầm thì Tô Như Hoa năm nay mới chỉ mười một tuổi thôi ư? Tuổi còn nhỏ mà lòng độc ác đến nhường ? Lớn lên thì còn thể thống gì nữa?
Nếu ngươi để sống yên, đừng trách cho ngươi sống . Không đúng, chính là đang trách móc đây!
“Ôi chao ~” Tô Uyển rùng nổi da gà khắp .
Tô Như Hoa và Lý Đại Toàn bàn bạc xong, lén lút về nhà.
Lý Đại Toàn cũng chẳng ngủ nữa, lúc cả như bơm m.á.u gà, tinh thần vô cùng phấn chấn, cứ trong phòng.
Đột nhiên, khựng , như thể nghĩ điều gì đó, đóng cửa vội vã bước ngoài.
Tô Uyển thấy một đoạn, bèn rón rén theo .
Không là ảo giác , Lý Đại Toàn luôn cảm thấy phía , nhưng mỗi phắt , chẳng phát hiện điều gì.
Quay đầu tiếp, cảm giác kỳ lạ đó đến, phắt nữa, vẫn gì.
Ngẩng đầu cánh đồng lúa một bên, lắc đầu phủ nhận ý nghĩ ẩn nấp bên đường, sang khu rừng cây bên .
Bóng cây lay động, tán lá che khuất ánh trăng, gốc cây tối đen như mực, cành cây lắc lư theo gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-32.html.]
Bất chợt, một tiếng chim kêu chói tai x.é to.ạc bầu trời tĩnh mịch, dẫn dụ thêm nhiều tiếng kêu khác từ sâu trong rừng – “U oa~, U oa~”
Lý Đại Toàn cảm thấy da đầu tê dại, khắp nổi da gà lởn chởn, vội vàng tăng tốc bước chân, một hồi, bắt đầu chạy.
Nghĩ đến vợ khuất của Lý Đại Toàn, Tô Uyển khỏi nổi hứng trêu đùa. Đêm đen gió lớn chính là thời cơ .
Nàng dùng tốc độ nhanh nhất, chạy lên tầng hai một bộ váy ngủ dài chấm mắt cá chân màu trắng thuần, buông xõa bộ tóc xuống, che mặt, còn cố ý dùng tay vò rối vài cái.
Đột ngột lóe lên bên tai , lóc t.h.ả.m thiết:
“Ô ô ô~, Lý Đại Toàn ngươi nhẫn tâm đến thế, trả mạng cho ~~”
“Ai! Kẻ nào ở đó giả thần giả quỷ!” Lý Đại Toàn bóng trắng bất ngờ xuất hiện dọa cho giật , liên tục lùi và cành cây đất vấp ngã.
“Dưới nước lạnh quá, ngươi xuống đây bầu bạn với ~~, ô ô ô ~ đứa con đáng thương của ~”
“Ngươi, ngươi là Ngô… Ngô thị?”
“A, , !!!! Ta ngươi đền mạng!!!” Tô Uyển đột ngột gầm lên một tiếng thật lớn!
Đồng tử đột ngột co , lập tức cứng đờ tại chỗ, thở gấp gáp như nghẹn cổ, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng, “Ngươi, ngươi là tự tìm đến cái chết! Không thể trách ! , thể trách !”
Hắn run rẩy bò dậy từ mặt đất, lảo đảo chạy về phía , thể chạy phía , hai tay vung vẩy phía , chạy hét lớn: “Không , …”
Một cơn gió thổi tới, Tô Uyển cảm thấy hạt mưa táp mặt . Nàng ngẩng đầu trời, đêm nay đầy lấp lánh, đưa tay quệt lên mặt một cái.
Không đúng, mưa thổi từ phía tới? Ồ ~ còn một mùi hôi.
Một mùi hôi?
“A a a a!” Tô Uyển vội vàng lắc mạnh tay, nhanh chóng về gian và xối nước vòi nước.
“Người gì mà, gan bé thế còn dám ngoài loạn!”
Dùng xà phòng rửa mặt, rửa tay lặp lặp , bộ váy ngủ trắng, bắt đầu về hướng nhà .
Ban đầu còn định theo xem gì, nhưng giờ nghĩ thì thôi, thể chẳng qua cũng chỉ hai việc đó mà thôi…
Nếu bộ bạch y tóc xõa sợ khác kinh hãi, lười .
Tô Uyển bận rộn cả một ngày trời, mệt rã rời, cũng chẳng còn tâm trí quan tâm đến Tô Như Hoa nữa.
Nàng trở về nhà, tiện tay trêu đùa Tiểu Hắc một chút, tắm rửa qua loa ngủ.
Ngày hôm .
Sáng sớm, Tô Đại Phúc thức dậy, dùng bữa sáng do Tô Thím đặc biệt chuẩn , bắt một con gà từ chuồng, cho bao tải, cắt các lỗ thông gió xung quanh để đảm bảo gà ngạt chết. Hắn bước khỏi nhà hai bước.
Tô Thím đuổi theo: “Lão già chờ chút, mang cả mấy quả trứng gà qua cho Tiểu Hà nữa.”
Cứ như , Tô Đại Phúc một tay xách bao tải gà, một tay cầm trứng, xe bò của Trương Thúc về phía trấn.
“Chà, Thôn trưởng, ngài thăm bà con ?”
“Ha ha, đó, trấn thăm Tiểu Hà nhà một chuyến.” Thôn trưởng híp mắt đáp lời.
Trương Thúc thêm: “Tiểu Hà lộc ăn nha.”
…
Thời gian trò chuyện luôn trôi qua nhanh, mà đường đến trấn cũng quá xa.
Đến nơi đỗ xe bò, Tô Đại Phúc một tay xách bao gà, một tay ôm trứng thẳng đến huyện nha.